Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 463

Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:29:59
Lượt xem: 8

Ai biết được chút chuyện này cũng không thành.

Chủ tiệm hút một điếu xì-gà: "Đều nói xã hội mới sẽ tốt, nhưng trong xã hội mới chẳng phải vẫn còn những người đến cơm cũng không có ăn như tôi sao?”

Đột nhiên, có tiếng gõ cửa vọng vào trong sân.

Chủ tiệm vội vàng ra mở cửa.

Ngay lập tức nhìn thấy vài người mặc đồng phục đứng trước cửa.

TBC

“Tôi không có mở tiệm lại .” Chủ tiệm lập tức kinh sợ nói.

Bà lão nhà ông, còn có con trai và con dâu ở trong nhà cũng chạy ra xem, ai cũng đều bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ.

Đi đầu là một người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn nói: "Chúng tôi là người của Cục quản lý hành chính, tới đây để đưa giấy phép kinh doanh cho phía các ông.”

Chủ tiệm lắp bắp nói: "Cái… giấy phép kinh doanh này để làm gì?”

“Mở tiệm, nhà ông không phải mở tiệm vịt quay sao, giấy phép này cho phép các ông kinh doanh đấy. Sau này tiệm vịt quay của nhà ông chính là đơn vị thực nghiệm, thuộc về đơn vị mà Cục Quản lý Công thương của chúng tôi, bắt đầu tiến hành thí điểm quan sát thực tế đối với doanh nghiệp tư nhân.”

“Ý của cậu là, tiệm của chúng tôi… hợp pháp?” Chủ tiệm không dám tin hỏi.

“Đúng vậy, hợp pháp. Nhưng nhớ là phải làm thật tốt, đảm bảo chất lượng, đừng làm nhà tư bản độc ác.”

Chủ tiệm nghe được tin tức này kinh ngạc không nói lên lời.

Cái của tiệm này của ông lão vẫn có thể mở lại, tay nghề còn có thể tiếp tục ư?

Về sau còn hợp pháp nữa?

Chủ tiệm không nhịn được, một hàng nước mắt liền chảy xuống.

Để có được giấy phép kinh doanh cho một tiệm vịt quay nhỏ nhỏ là điều không dễ dàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-463.html.]

Phải trải qua rất nhiều cuộc thảo luận và tranh luận quyết liệt của các quan lãnh đạo cấp cao mới có thể ban hành xuống dưới.

Rốt cuộc tiệm vịt quay có tính là tư bản không, việc này rất đáng để mọi người thảo luận.

Vốn dĩ còn có những đề xuất tại sao không thu người về Tiệm cơm Quốc doanh? Như vậy sẽ không cần thay đổi xã hội hiện tại.

Nhưng cũng có những đồng chí nghĩ tiệm vịt quay chỉ là một cái mở đầu, điều đáng để bọn họ thảo luận chính là, những tiệm khác có cùng tình trạng như vậy ở các nơi trên cả nước còn bao nhiêu.

Những người có tay nghề không có việc làm, không có nơi làm việc, kiếm sống kiểu gì.

Hơn nữa, tại sao tay nghề của đầu bếp ở Tiệm cơm Quốc Doanh lại không bằng một cái tiệm nhỏ.

Điều này cũng đáng suy ngẫm. Có phải bởi vì kinh doanh ổn định rồi, liền lơ là với tay nghề của mình, hay là, những người này dựa vào một mối quan hệ nào đó để tiếp tục kinh doanh.

Nhiều vấn đề thực tế, cuối cùng vẫn khiến cho tiệm vịt quay gia truyền này dựa vào một phương thức đặc biệt để kinh doanh trở lại.

Mức giá của tiệm vịt quay phải đồng nhất với tiệm cơm Quốc Doanh, không thể tự mình định mức giá. Như vậy, có thể bảo đảm tiệm vịt quay không giống những nhà tư bản lòng dạ độc ác chỉ biết kiếm tiền.

Nhập hàng cũng không thể nhập riêng, phải nhận hàng tại trạm thu mua Quốc doanh. Giống như tiệm cơm Quốc Doanh mỗi ngày cung cấp số lượng nhất định, cố gắng ở trong phạm vi có thể kiểm soát được những tiệm tư nhân không phát triển theo hướng nhà tư bản.

Các đơn vị hành chính cũng sẽ tiến hành quan sát đối với tiệm vịt quay này, khảo sát sự ảnh hưởng vật chất của loại mô hình mới.

Dưới mọi sự cân nhắc, tiệm vịt quay gia truyền trong ngõ nhỏ lần nữa khai trương, không giống trước kia chỉ tiếp đãi khách quen nữa, mà đã treo cả biển hiệu lên thoải mái mở cửa công khai.

Bà Lôi nghe được tin tức này, lập tức nói cho Mã Lan.

Bà ấy hiện tại cũng làm việc trong xưởng thép, dạy ngoại ngữ cho các đồng chí ở đơn vị.

Bà Lôi nói: "Thật kỳ lạ, không những đột nhiên mở lại, còn được kinh doanh hợp pháp. Cả nước cũng chỉ có duy nhất tiệm đấy có được cái đãi ngộ này, chuyện kinh doanh cũng vì vậy mà ngày càng tốt. Bà xem khi nào có thời gian rảnh thì đi cùng tôi, chúng ta đặt bàn trước, hiện tại cần đặt bàn trước mới có thể ăn.”

Mã Lan đơ cả người, nghĩ rằng bản thân có phải lại xuyên không đến một thời đại khác hay không, sao lại có tiệm vịt quay tư nhân…

Đợi đã, không phải là vì con trai nhà bà thích ăn vịt quay đấy chứ.

Loading...