Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 480

Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:36:40
Lượt xem: 9

“Cứ đặt ở trên bàn làm việc nhỏ của chúng ta đi, rất tiện lợi.” Tống Sở vui vẻ nghịch chiếc quạt điện nhỏ: "Anh Tiểu Bác, anh đúng là cái gì cũng biết.”

Giang Bác lúc đầu có chút thất vọng, nhưng thấy Tống Sở thích như vậy, liền mím môi cười.

Sau khi hoàn thành chiếc quạt điện nhỏ, Giang Bác đã dành thời gian để viết thêm một cuốn sách về thủy điện cho viện nghiên cứu. Giang Bác vốn muốn viết về năng lượng gió, nhưng với thời tiết lúc này anh cảm thấy không thích hợp, việc tạo ra năng lượng gió nhân tạo không thể thực hiện nghiên cứu trong môi trường chỉ có gió nhẹ hoặc không có gió.

Nhưng Sở trưởng Thái không biết điều này, ông ta cảm thấy năng lượng gió được sử dụng quá ít nên đã đề nghị Giang Bác phát triển thủy điện: “Đất nước chúng ta không thiếu nước, ngoài sông Dương Tử và sông Hoàng Hà, chúng ta còn có khu vực bờ biển."

Thấy ông ta chân thành như thế, Giang Bác gật đầu, bắt tay vào viết cuốn sách về thủy điện.

Thủy điện đơn giản hơn nhiều so với điện mặt trời.

Mỗi ngày dành chút thời gian dạy kèm cho mẹ và Sở Sở, còn lại thì viết sách, lần này cũng chỉ mất nửa tháng là xong.

Sách viết xong vẫn được gửi vào cơ sở bí mật để mọi người học tập, nghiên cứu. Giang Bác xin nghỉ phép bên phía viện nghiên cứu, nói rằng muốn nghỉ ngơi trong thời gian ngắn.

TBC

Sở trưởng Thái hỏi: "Có việc gì quan trọng cần sắp xếp sao? Có cần tôi giúp một tay không?"

Giang Bác lắc đầu: "Cha cháu muốn thi liên thông lên đại học, mẹ cũng muốn thi đại học, Sở Sở cùng cháu thì phải thi cuối kỳ."

Sở trưởng Thái: "....." Cả nhà đồng chí Giang Bác cũng quá bận rồi.

Ngày 2 tháng 6, Tô Chí Phong đến tham gia cuộc kiểm tra thứ hai của trường. Nội dung bài thi không quá phức tạp, chỉ là thi viết và phỏng vấn, chủ yếu đánh giá kiến thức chuyên môn và kiến thức ngoại ngữ.

Tô Chí Phong không có vấn đề gì với hai mục này, đặc biệt là tiếng Nga, thứ mà ông nói rất tốt. Ai bảo gia đình ông có một cậu con trai toàn diện thực hành cùng ông chứ.

Sau kỳ thi thứ hai này, vẫn không có ai trong gia đình họ Tô quan tâm đến kết quả của Tô Chí Phong, bởi vì ngày 7 tháng 6, Mã Lan sẽ chính thức gia nhập hàng ngũ những thí sinh thi đại học đợt đầu tiên sau cải cách kỳ thi tuyển sinh đại học.

Ngoài Mã Lan còn có Lôi Hổ.

Một ngày trước kỳ thi, Lôi Hổ sợ đến mức không ngủ được, cứ nằm lì bên nhà họ Tô không rời, hốt hoảng muốn khóc.

Mặc dù điểm số của anh và em trai Lôi Báo đã tiến bộ rất nhiều, nhưng dù sao thời gian cũng không còn nhiều, cậu ta thi tốt lắm cũng chỉ lọt vào top 50 trong kỳ thi cấp ba mặc dù rất chăm chỉ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-480.html.]

Hiện tại, còn áp lực hơn khi phải tranh đấu với đồng đội từ khắp nơi trên đất nước, cậu ta đã suýt khóc khi ôm đùi Giang Bác.

Bà Lôi rất tức giận, nhưng vì kỳ thi tuyển sinh đại học, bà ấy kiềm chế không chỉ trích con trai mình: "Cùng lắm thì học lại thêm một năm."

"Rất mất mặt!" Lôi Hổ lo lắng nói.

Tống Sở nói: "Nhưng nếu không đi thi, chẳng phải càng xấu hổ hơn sao?"

Lôi Báo nói thẳng: "Anh ấy có mặt mũi sao?"

Lôi Hổ: "....."

Giang Bác trợn tròn mắt: "Cậu chắc chắn sẽ đỗ."

"Thật sao?" Lôi Hổ run giọng nói: "Anh Tiểu Bác, anh nói thật sao? Tôi có thể thi đỗ sao?"

“Ừ.” Giang Bác gật đầu.

Dù sao anh cũng không nói cậu ta trúng tuyển trường gì, nhưng cậu ta chắc chắn trúng tuyển cao đẳng cơ sở.

Lôi Hổ thấy anh chắc chắn, lập tức mạnh mẽ đứng lên, thẳng lưng nói: "Anh Tiểu Bác luôn luôn nói đúng, anh ấy nói tôi có thể thi đậu, tôi nhất định sẽ thi đậu."

Bà Lôi: "....."

Lôi Hổ vẫn có chút không muốn rời đi, muốn ở lại đây nói chuyện thêm với Giang Bác, hy vọng có thêm sự tự tin.

Giang Bác chán ghét liếc cậu ta một cái: "Trở về ngủ đi."

Vừa dứt lời, Lôi Hổ liền ngáp một cái: "Buồn ngủ quá, phải trở về ngủ thôi." Nói xong ngay lập tức chạy về nhà.

Sau khi đám người Bà Lôi rời đi, Mã Lan đi tới, nhìn con trai: “Con trai, con nghĩ mẹ có thể thi đậu không?”

Giang Bác: "....."

Loading...