Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 500
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:42:05
Lượt xem: 9
Sợ cậu ta không thi đậu.
Không nghĩ tới kết quả vẫn rất tốt.
Bà Lôi vì vui mừng mà ánh mắt đều đỏ lên: "Cũng may năm nay nó bắt kịp thời cơ tốt, không thi đỗ vào trường Đại học Quân sự chính quy, nhưng vừa lúc có thêm một Trường Quân sự khác mới thành lập tuyển sinh, mà số người thi lại không nhiều, nên nó liền được điều đến bên kia học tập. Mặc dù không thể thi vào trường đại học chính, nhưng có thể theo học Trường Quân sự, chúng tôi cũng hài lòng rồi."
Giang Bác vừa nghe Lôi Hổ không thi đậu nguyện vọng thứ nhất, khóe miệng hơi rủ xuống, cảm thấy có chút không hài lòng.
Nhưng Tống Sở lại rất vui mừng, ánh mắt tỏa sáng, anh Hổ Tử nhất định rất vui.
"Đúng rồi, ngày mai cha tụi nhỏ sẽ đi báo tin cho nó."
Bà Lôi cười ngỏ ý muốn mời gia đình họ ăn một bữa cơm, cảm ơn hai anh em Sở Sở đã giúp đỡ con trai nhà mình.
Con nhà mình bà biết rõ, nếu như không nhờ có Sở Sở giám sát cùng Tiểu Bác chỉ dạy, tuyệt đối không có khả năng thay đổi lớn như vậy, cũng không có khả năng có thành tích như thế.
Điều này đã thay đổi cả cuộc đời của con trai họ.
Cảm ơn thế nào cũng không đủ.
Mã Lan nói: "Vậy chúng ta cùng chúc mừng, nhà chúng tôi cũng chuẩn bị mời khách."
Bà Lôi lấy làm sửng sốt, mới nhớ ra Mã Lan cũng tham gia kỳ thi đại học, vì thế cười nói: "Chúc mừng bà."
Mã Lan cười nói: "Hai nhà chúng ta cùng có chuyện vui nha."
Chuyện con trai lớn của ông Lôi thi đậu đại học, ở toàn bộ quân khu chẳng mấy chốc đã lan truyền khắp sân lớn.
Bà Lôi không lan truyền khắp nơi, nhưng Thủ trưởng Lôi lại không giấu được, dọc đường đi ra ngoài gặp người quen đều nói hai câu.
Vì thế, đợi đến khi ông ấy đi tới khu quân sự, tất cả mọi người trong sân lớn nhà quân khu đều đã biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-500.html.]
TBC
Đứa nhỏ ở sân lớn quân khu năm nay thi đậu đại học cũng không chỉ có một mình Lôi Hổ, cùng một lứa với Lôi Hổ còn có hai người thi đậu. Nhưng hai người kia từ nhỏ đến lớn đều thuộc loại con cái học tập tốt nên thi đậu cũng không ngạc nhiên, mà Lôi Hổ thì khác, tuy rằng sau này mọi người đều biết hai anh em họ Lôi bị mấy thằng nhóc khác hãm hại, nhưng bản thân vẫn đúng là một đứa rất nghịch ngợm.
Đứa nhỏ nghịch ngợm đấy yên lặng thành thật một năm, thế mà lại thi đậu đại học, hơn nữa còn là Trường Quân sự nha.
Nếu như không có thư thông báo, bọn họ đều hoài nghi Thủ trưởng Lôi khoác lác.
Có người có quan hệ tốt với Thủ trưởng Lôi, còn hỏi thăm đứa nhỏ làm sao thi đậu đại học.
Thủ trưởng Lôi nói: "Giống tôi, nên nó thông minh thôi."
“.....”
Lời này ai cũng không tin, Thủ trưởng Lôi mặc dù có thiên phú về phương diện chiến tranh, nhưng đối với tri thức văn hóa thì không phải là người tài giỏi.
Sau đó Lôi thủ trưởng còn nói thêm: "Đương nhiên, một phần cũng nhờ hai đứa nhỏ hàng xóm cạnh nhà chúng tôi, hai đứa nhỏ đó đầu óc rất tốt, hàng năm đều xếp thứ nhất, thứ hai trong trường. Con cái nhà người ta đúng là thông minh có khác, tùy tiện chỉ bảo một chút, thêm đầu óc lanh lợi của Lôi Hổ nhà tôi nên mới đậu vào trường đại học đấy!"
Mọi người tự động biết rõ ý nào giả ý nào thật, sau cùng suy nghĩ một hồi mới đưa ra kết luận: Lôi Hổ – Con trai cưng của Thủ trưởng Lôi đậu đại học nhờ sự thông minh của con nhà người ta chỉ bảo…
Cả nhà Tống Sở không biết về những điều này.
Sáng sớm, Tô Chí Phong đã đưa cả nhà ra ngoài để gọi về quê báo tin vui.
Bên ngoài trời vẫn còn rất nóng, nhưng có lẽ vì có nhiều người đã nhận được thông báo trúng tuyển và muốn gọi điện báo tin vui nên rất nhiều người đứng ở bưu điện.
Cả nhà Tống Sở đều phải xếp hàng dài để chờ gọi điện.
Tống Sở vừa quạt vừa nói: "Không có điện thoại thật sự quá bất tiện."
Giang Bác nhìn khuôn mặt đẫm mồ hôi của cô và gật đầu đồng ý.
—--