Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 98
Cập nhật lúc: 2024-09-25 19:30:06
Lượt xem: 16
Chương 98:
Bởi vậy bọn họ nào có cơ hội chuyển mình trở thành công nhân chính thức, ai mà chẳng điên tiết lên khi nghe được mấy lời coi thường từ bà ta.
"Mã Lan nói không sai, chúng ta đi công đoàn để phân xử đi. Coi thường người nông thôn chúng ta vậy thì chúng ta về nông thôn, để mấy người thành thị thay chúng ta đi đào mỏ!"
Lâm Lệ Lệ nhất thời bị dọa cho sợ, chỉ tay vào mặt Mã Lan nói: "Bà được lắm, còn cả đám người đằng sau chống lưng kia nữa. Chẳng trách mãi không được làm công nhân chính thức, đáng đời!" Nói xong, bà ta gấp rút bỏ đi.
Đợi bóng lưng Lâm Lệ Lệ mờ nhạt dần, một bà chị khác vẫn còn tức mà phun thẳng nước bọt xuống đất: "Loại người như thế mà cũng trở thành công nhân chính thức, bà Mã à, tôi tin chắc bà sớm muộn gì cũng có cơ hội trở thành công nhân chính thức thôi."
Mã Lan cười cười. "Ai ai ở đây cũng có cơ hội hết, đâu phải chỉ mình tôi có được. Tôi có may mắn đến đâu cũng không thể dành cho riêng mình tôi, mọi người có sự đóng góp lớn đến thế mà."
Bọn họ nghe xong trong lòng thoáng chốc dễ chịu hơn, đương nhiên họ đều có ước ao trở thành công nhân chính thức cả. Nhưng họ càng mong muốn Mã Lan là công nhân chính thức hơn, bởi vì bà xứng đáng.
Thừa dịp sắp tan tầm, Mã Lan lại đến bên Xưởng ủy một chuyến để xin học việc buổi tối.
Có rất nhiều công nhân trong một đơn vị lớn như công xưởng thép, vì vậy ở các trấn và huyện đều có các lớp học buổi tối để tạo cơ hội cho một số công nhân muốn thăng cấp trong công việc.
Tuy nhiên, do số lượng người đăng ký quá đông cho nên mỗi lần học chỗ ngồi đều có hạn, Mã Lan đã xin nhiều lần nhưng vẫn không được, cả lần này cũng vậy.
"Đồng nghiệp Mã Lan, chúng tôi rất ủng hộ tinh thần cầu tiến của bà, nhưng rất tiếc là hiện tại không còn chỗ trống nào nữa. Dù sao thì cơ hội cũng nên để lại cho các đồng nghiệp trẻ tuổi, có rất nhiều người học việc trong giai đoạn này đều đã tốt nghiệp trung học cơ sở, bọn họ thường xuyên làm việc với máy móc càng cần phải học hỏi hơn."
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-98.html.]
Mã Lan biết bà hoàn toàn không thể so sánh với những người đó.
Cán bộ của Xưởng ủy phụ trách vấn đề này nói: "Tại sao bà không đi tìm quản lý Tô, nếu bộ phận hậu cần của họ có vị trí trống, họ có thể sắp xếp cho bà vào đó."
Mã Lan lắc đầu: “Thôi ạ.”
Tìm bác cả Tô Chí Cường cũng không khả quan hơn, trước kia bà có thể làm công nhân tạm thời một phần cũng nhờ bác trai cả Tô Chí Cường giúp đỡ. Tính cách bác trai cả giống hệt cha chồng, thẳng thắn quá mức nên thường làm mất lòng mọi người khi phụ trách hậu cần trong công xưởng. Đó là lý do nhiều người tránh tiếp xúc với ông, Mã Lan tuy là em dâu cũng bị liên lụy.
Trước kia, Mã Lan đã từng nghe mọi người thì thầm vào tai nhau rằng chỉ cần bà dựa vào mối quan hệ gia đình sẽ một bước thành công nhân chính thức, nếu như bà làm được ắt hẳn người khác sẽ dễ dàng làm được giống như bà.
Thành công cũng nhờ Tiêu Hà, thất bại cũng nhờ Tiêu Hà. (Thành công hay thất bại đều do một người gây ra)
Mã Lan không đem chuyện không vui ở công xưởng kể cho mọi người trong nhà nghe, Tống Sở nào biết mẹ buồn phiền, ngay khi mẹ về nhà cô liền nói chuyện cô hỏi được từ nhân viên bưu cục, còn nói khả năng lớn sẽ có tiền nhuận bút từ bản thảo của anh Tiểu Bác, thậm chí bản thảo đó có thể được đăng lên báo.
Con gái ăn nói ngây ngô như vậy, tâm tình bà phần nào nhẹ nhõm hơn một ít, bà cười nói: "Vậy mẹ sẽ chờ Tiểu Bác của chúng ta sau này kiếm tiền nuôi gia đình." Tống Sở coi đó là thật, nghiêm túc nhìn Giang Bác. "Anh Tiểu Bác có nghe không? Anh là trụ cột tiếp theo của gia đình chúng ta đấy."
Giang Bác đỏ mặt gật đầu: "Anh nghe mẹ nói rồi."
Mã Lan hạnh phúc xoa cái đầu thông minh của Giang Bác: "Cho mẹ xin ít thông minh của Giang nào."
Bất đắc dĩ Giang Bác đứng im cho mẹ sờ.