Nhặt được cây nhân sâm tinh - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-08-23 02:25:27
Lượt xem: 110
À này... nhân sâm nhỏ không hiểu, nhân sâm nhỏ cũng là lần đầu làm người mà.
Chẳng lẽ... anh ta muốn hấp thụ linh khí của tôi?!
Xe của Tạ Minh chạy vào khu biệt thự Hương Hiệp, không phải bệnh viện, mà là biệt thự lớn của anh ta.
Anh ta ép đầu tôi vào ngực, khàn giọng nói, "Đều là người lớn hết rồi, đừng giả vờ nữa."
Đôi môi trắng bệch run rẩy của anh ta, ấn đường đen thui, ánh mắt đen kịt, bộ dạng như người sắp c.h.ế.t khiến tôi sợ hãi, rất sợ hãi...
"Khóc cái gì? Hối hận rồi?" Anh ta không vui, bảo tài xế dừng xe, chỉ cần tôi gật đầu, anh ta sẽ ném tôi ra ngoài.
Tôi lắc đầu, nước mắt chảy ngược vào trong mắt...
Làm ơn... tôi chỉ muốn ăn cơm, mà anh ta lại muốn hấp thụ hết linh khí tôi tu luyện ngàn năm...
Là một cây nhân sâm ngàn năm có khả năng bồi bổ, tôi thực sự rất hữu dụng. Khi anh ta tiến lại gần, linh khí bồi bổ sức khỏe của tôi sẽ lan tỏa đến anh ta. Khuôn mặt anh ta dần dần hồi phục một chút sắc hồng.
"Cô có tên không?" Tạ Minh dường như nhận ra rằng mỗi lần tiếp xúc với tôi, sức khỏe của anh ta đều được cải thiện. Vì vậy, anh ta không ngừng vò tóc tôi. Anh ta dùng khăn lau đầu tôi, năm ngón tay nhẹ nhàng xoa bóp.
Trà Sữa Tiên Sinh
Tôi thay đổi tư thế, lén lút dựa vào anh ta, thoải mái đến mức nhắm mắt lại, "Tôi tên là Mặc Noãn Noãn."
Tôi suýt quên mất, tôi có tên là Mặc Noãn Noãn, là sinh viên năm cuối của Học viện Kịch nghệ, ban đầu có một tương lai tươi sáng, nhưng không may bị vào t..ù.
Vào tù cũng là một tai nạn. Bạn trai tôi là một kẻ tồi. Để dành được vị trí cho nữ thần trong lòng anh ta, anh ta đã đẩy tôi vào t..ù. Mục đích là để cướp đi danh hiệu hoa khôi của tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhat-duoc-cay-nhan-sam-tinh/chuong-2.html.]
Mặc Noãn Noãn đã chết, tôi đang tu luyện trên tiên giới thì bỗng hóa thành cô ấy. Tôi vốn lười biếng... dù sao cũng đã thành người, mang theo linh khí bồi bổ của nhân sâm.
Nhưng tôi sẽ không nói ra điều này, nếu không anh ta sẽ hầm tôi thì sao?
"Tôi là Tạ Minh," anh ta nói nhỏ vào tai tôi, hơi thở làm tai tôi ngứa ngáy.
"Sau này có muốn theo tôi không?" Tạ Minh nhấc một lọn tóc của tôi lên, hít một hơi sâu, "Tôi luôn cảm thấy mùi trên người cô rất dễ chịu..."
A a a a... linh khí của tôi! Anh ta còn hít một hơi lớn thế này!
Về đến biệt thự lớn của Tạ Minh, tôi rửa sạch mình, không coi mình là người, nhưng dù sao cũng phải làm một số việc của con người.
Vậy là tôi nhảy lên giường chính trong phòng ngủ, đắp chăn lại, con người cần ngủ mà...
Không xa đó, Tạ Minh ngồi trên ghế sofa, bác sĩ gia đình đo các chỉ số cho anh ta, "Tạ tổng, tình trạng của anh hôm nay tốt hơn một chút, có thể giảm liều thuốc."
Anh ta nuốt những viên thuốc nhiều màu sắc, rồi mới nhìn tôi, biểu cảm trên mặt anh ta làm người ta sợ hãi, giọng nói lạnh lùng, "Những việc như leo lên giường người khác, cô đã làm bao nhiêu lần rồi?"
Mặc dù anh ta trông có vẻ nho nhã và phong độ, nhưng điều này thực sự đáng sợ.
"Một lần... không... rất nhiều lần." Tôi cũng không muốn lừa dối anh ta, nhưng tôi là người thông minh.
Theo lý mà nói, ở tòa nhà có nhiều phòng như vậy, chọn một phòng xa hoa và thoải mái nhất để nghỉ ngơi, là điều mà người thông minh sẽ làm.
Khi đất đai nghèo nàn, tôi cũng đã chuyển nhà nhiều lần!
Anh ta không vui, bàn tay trắng muốt dài thon trên tấm séc viết vài con số, "Ngày mai cô hãy đi đi, nghe lời, đừng ở đây nữa."