NHẤT KIẾM PHÁ THƯƠNG KHUNG - CHƯƠNG 5
Cập nhật lúc: 2024-10-16 16:27:30
Lượt xem: 177
Cửu Linh Sơn là tiên môn đại tông nổi tiếng khắp Đại Hoang thế giới.
Chỉ cần một đệ tử ngoại môn trên bất kỳ ngọn núi nào cũng đã nhiều gấp mấy lần số người của cả Lưu Hà Tông.
Tuy quyển kiếm phổ mà tam sư huynh tìm được không đầy đủ, nhưng có một vài thuật pháp ta có thể sử dụng.
Trong đó có một thuật gọi là "Cải Dung Thuật".
"Cải Dung Thuật, không phải là dịch dung truyền thống, dễ bị người có tu vi cao nhìn thấu, mà là từ da thịt xương cốt phá vỡ toàn bộ, cưỡng ép thay đổi dung mạo."
"Tuy đau đớn đến gần chết, nhưng không có sơ hở."
Ta tìm một nơi yên tĩnh kín đáo, mượn chút năng lượng còn sót lại của A2049 để bảo vệ tâm mạch.
Sau đó ngưng tụ pháp lực thành đoản kiếm, lại rạch một đường từ vết thương đó.
Gọt xương lóc thịt, tái tạo dung mạo.
Từng lớp da thịt xương cốt tách rời, vỡ vụn, rồi lại được linh lực gượng ép kết hợp lại với nhau.
Trở thành một khuôn mặt xa lạ, hoàn toàn khác với Giang Tầm trước kia.
Mấy năm sau đó, ta xâm nhập vào Đại Hoang.
Theo như lời trong quyển kiếm phổ tàn khuyết kia, ta nhảy vào dung nham, hoặc lao xuống biển sâu.
Mỗi lần thập tử nhất sinh, tu vi lại tăng lên một chút.
Cuối cùng, vào ngày ta tu luyện kiếm pháp tiểu thành, đã năm năm trôi qua kể từ ngày Lưu Hà Tông bị diệt môn.
Kinh mạch ta đứt đoạn, kim đan đã vỡ, không thể ngự kiếm phi hành.
Liền leo lên vạn bậc thang đá, đến trước cửa Cửu Linh Sơn.
Hôm nay, đúng lúc vùng đất Chốn Thần Ma Sa Ngã ở phía cực đông hạ giới xuất hiện.
Cửu Linh Sơn tập hợp một đám kiếm tu, cùng nhau đến tìm kiếm cơ duyên.
Ta trà trộn vào trong đó, nhìn Lục Thanh Ngưng đang dẫn đầu phía trước.
Nàng ta mặc áo trắng, tay cầm ngọc địch - pháp bảo bản mệnh, thần sắc cao ngạo, lạnh lùng không thể với tới.
Còn nam tử áo xanh bên cạnh nàng ta...
Minh Hành Tiên Quân!
Đồng tử ta đột nhiên co rút lại.
Hận ý ngập trời dâng lên trong lòng, ta vội vàng cúi đầu xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhat-kiem-pha-thuong-khung/chuong-5.html.]
"Người trên Cửu Thập Cửu Trọng Thiên sao có thể tùy tiện giáng xuống hạ giới?! Chẳng lẽ là một hóa thân?"
"Khả năng cao là vậy."
Hệ thống nghiêm túc cảnh báo,
"Ký chủ, xin hãy thu liễm tâm thần, nếu không người sẽ bị phát hiện đấy."
"Ta biết."
Ta nhắm mắt lại, ổn định tâm thần.
Mở mắt ra lần nữa, đã hoàn toàn hòa nhập vào đám kiếmtu xung quanh.
Bọn họ xì xào bàn tán: "Đó là Thiên mệnh chi nữ, là đạo lữ của Minh Hành Tiên Quân thượng giới."
"Bây giờ nàng ta hạ phàm lịch kiếp, chịu không ít uất ức. Minh Hành Tiên Quân rất là bênh vực người mình, nghe nói hai tháng trước nàng ta đến bờ biển Đông Hải, muốn xin Linh Hư đạo nhân một quả Lưu Diễm. Linh Hư chân nhân không chịu, nàng ta liền muốn cướp, kết quả bị đánh bị thương."
"Không tới mấy ngày, Minh Hành Tiên Quân liền phái nữ sứ dưới trướng, đồ sát Linh Hư đạo nhân cùng ba nghìn đệ tử dưới trướng ông ta, còn chuyển hết cây Lưu Diễm đến Cửu Linh Sơn."
"Còn cả Bích Phương Điểu tộc, cũng là vì không chịu dâng hiến bản mệnh hỏa diễm để nàng ta luyện đan, mới bị diệt tộc."
"Lưu Hà Tông năm đó, có phải cũng bị diệt như vậy không?"
Một nữ tu vác đao lớn thẳng thắn nói: "Đây là hạ phàm lịch kiếp gì chứ, rõ ràng là xuống đây để người khác độ kiếp cho nàng ta thì có!"
Người bên cạnh sợ hãi vội vàng bịt miệng nàng ta lại:
"Ngươi điên rồi?! Dám nói ra những lời này, nếu để Minh Hành Tiên Quân nghe thấy thì phải làm sao?!"
Ta vừa nghe bọn họ nói chuyện, vừa lặng lẽ nhìn Lục Thanh Ngưng và Minh Hành Tiên Quân phía trước.
Hai người cùng cưỡi một kiện pháp khí phi hành, y phục quấn vào nhau, vô cùng thân mật.
Nhìn một lúc, ta đột nhiên cau mày.
"Năm năm trước rõ ràng không phải như vậy..."
Hệ thống hỏi trong đầu: "Ký chủ phát hiện ra điều gì sao?"
"Kỳ lạ, tại sao năm năm sau gặp lại, trên người nàng ta lại có một cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc?"
Chốn Thần Ma Sa Ngã, là di tích chiến trường cổ đại sau trận đại chiến thần ma vạn năm trước.
"Các vị đạo hữu đã đi cùng Cửu Linh Sơn chúng ta, thì phải tuân thủ quy củ của chúng ta."
Sau khi đến cửa vào, Lục Thanh Ngưng quay người lại, thản nhiên nói.