NHỮNG NĂM THÁNG TÔI GHÉT NHẤT - CHƯƠNG 13
Cập nhật lúc: 2024-10-28 16:46:18
Lượt xem: 589
13
Sau giờ tan học, thầy chủ nhiệm gọi riêng tôi vào văn phòng.
Thầy nói với tôi rằng tôi đã cung cấp đủ bằng chứng, Trương Khang đã thừa nhận hành vi chụp lén các bạn nữ và cả việc giữ riêng tiền sách giáo khoa.
Nhưng bố mẹ hắn khăng khăng rằng việc chụp lén không phải là hành vi tự phát của Trương Khang.
Họ cho rằng vì hắn đã tham gia nhiều nhóm chat trên mạng, bị những kẻ có ý đồ xấu dụ dỗ nên mới phạm phải sai lầm lớn như vậy.
Nhà trường không muốn làm lớn chuyện, trong khi phụ huynh của các bạn bị chụp lén thì nhất quyết đòi trường phải đưa ra lời giải thích, nên sau khi thảo luận — nhà trường quyết định đuổi học Trương Khang.
Thật ra, kết quả này đã vượt ngoài mong đợi của tôi.
Tôi đã tìm hiểu rồi, phần lớn những vụ chụp lén trong trường học thường được giải quyết bằng cách giáo dục tư tưởng qua nhiều vòng, cuối cùng đạt được thỏa thuận.
Ngay cả khi mức độ nghiêm trọng của vụ việc tăng lên, Luật An ninh Công cộng cũng chỉ phạt tối đa 10 ngày tạm giam và 500 đồng tiền phạt.
Vì vậy, việc Trương Khang bị đuổi học đã là một kết quả rất tốt rồi.
Thầy chủ nhiệm mệt mỏi xoa cái đầu hói của mình, đột nhiên nói: “Lý Trục Quang, trước đây em có nói với thầy là Trương Khang hay trêu chọc em.
“Khi đó, thầy không chú ý lắm, cứ nghĩ đó chỉ là trò đùa thông thường.”
“Nhiệm vụ của thầy là dạy dỗ học trò, nhưng thầy lại không thể quản lý tốt lớp 10/3, khiến em bị bắt nạt mà không dám tin tưởng bạn bè hay tìm đến thầy cô để nhờ giúp đỡ.”
Thầy đứng lên, trịnh trọng cúi đầu trước tôi: “Thầy cần phải xin lỗi em —
“Xin lỗi em, thầy đã làm em thất vọng.”
Thầy chủ nhiệm hứa rằng sẽ nói chuyện riêng với những nam sinh thân với Trương Khang để đảm bảo sẽ không còn những hành vi không đúng đắn trong lớp.
Khi tôi chuẩn bị rời khỏi, thầy chủ nhiệm nói với tôi: “Em rất dũng cảm, Lý Trục Quang.
“Nhưng nếu sau này có chuyện gì tương tự xảy ra, em có thể thử tin tưởng thầy, tin tưởng bạn bè.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://www.monkeyd.me/nhung-nam-thang-toi-ghet-nhat/chuong-13.html.]
“Hy vọng rằng một ngày nào đó, lớp 10/3 sẽ không còn khiến em phải thất vọng nữa.”
—-----
Tôi vừa bước ra khỏi văn phòng giáo viên thì bị Lạc Tinh chặn lại ngay.
Cô ấy có vẻ mặt tủi thân: “Lý Trục Quang, cả ngày hôm nay cậu đều tránh mặt tớ!”
Tôi liếc nhìn cô ấy, nhấc chân bước đi: “Tôi không tránh cậu. Tôi chỉ không muốn nói chuyện với cậu.”
Cô ấy định nắm lấy tay tôi nhưng bị tôi lạnh lùng gạt ra.
Lạc Tinh khựng lại, sau đó nhanh chóng chạy theo tôi.
Cô ấy thấp hơn tôi một cái đầu, vội vã đuổi theo đến thở không ra hơi: “Xin lỗi, trước đây tớ thật ngốc khi tin vào những lời bịa đặt của Trương Khang…”
“Cậu… cậu vẫn còn giận tớ sao?
“Cậu không đọc tin nhắn tớ gửi cho cậu sáng nay à?”
Tôi đột ngột dừng bước.
Lạc Tinh không kịp phanh lại, va vào lưng tôi, phát ra một tiếng đau đớn.
“Tại sao cậu luôn cho rằng mọi chuyện đơn giản vậy chứ?”
Tôi khẽ hỏi: “Vì tôi ít bạn nên cậu nghĩ chỉ cần tỏ ra thân thiện thì tôi sẽ tha thứ cho cậu sao?”
Lạc Tinh có vẻ bị vẻ lạnh lùng của tôi làm cho sợ hãi.
Cô ấy ngơ ngác nói: “Tớ đã xin lỗi rồi mà, tớ cũng sẽ cố gắng bù đắp…”
Tôi ngắt lời cô ấy: “Lạc Tinh, không thể bù đắp được nữa.”
Lạc Tinh nghẹn lời, đôi mắt to tròn ngấn lệ: “Nhưng… cậu đã tha thứ cho lớp trưởng và các bạn nữ khác rồi mà?
“Tại sao lại không thể tha thứ cho mỗi mình tớ?”