Những Toan Tính Đầy Đau Đớn - 09.
Cập nhật lúc: 2024-08-26 22:48:39
Lượt xem: 615
Tôi gặp Đỗ Ích vào lúc nhập học năm nhất đại học, khi anh ta là đàn anh phụ trách đón tiếp tân sinh viên.
Ban đầu, tôi và Đỗ Ích không có nhiều liên hệ.
Chỉ biết rằng gia cảnh của anh ta bình thường, cha mất sớm, trong nhà chỉ còn mẹ và cô em gái nhỏ hơn hai tuổi.
Đỗ Ích là người hiền hòa, làm việc chăm chỉ, học hành cũng rất chăm chú, lại có vẻ ngoài thanh tú.
Dần dần, chúng tôi trở nên thân thiết, và Đỗ Ích bắt đầu theo đuổi tôi một cách nhiệt tình.
Phải mất một năm Đỗ Ích theo đuổi, tôi mới gật đầu đồng ý.
Sau đó, chúng tôi yêu nhau bốn năm, kết hôn ba năm.
Đỗ Ích đối xử với tôi rất tốt, luôn chiều chuộng tôi trong mọi việc.
Ngay cả khi có mâu thuẫn xảy ra, anh ta luôn là người xuống nước trước.
Vì vậy, dù ban đầu, bố mẹ, người thân và bạn bè thân thiết đều phản đối tôi kết hôn với Đỗ Ích.
Lý do là giữa tôi và Đỗ Ích, từ xuất thân gia đình đến trải nghiệm cuộc sống, đều không phù hợp, họ còn nói mẹ chồng mê tín và độc đoán, Đỗ Ích rất có thể là một đứa con trai bám mẹ, chưa kể trong nhà còn có một cô em chồng không mấy dễ chịu.
Bây giờ nghĩ lại, tôi nhận ra Đỗ Linh luôn có ác cảm với tôi.
Lần đầu tôi về quê cùng Đỗ Ích.
Đỗ Linh đã luôn tìm cách bắt bẻ tôi, hễ tôi và Đỗ Ích có cử chỉ thân mật hơn một chút, cô ta lại châm chọc bóng gió.
Khi cả bọn đi chơi, cô ta cố tình ngồi ở ghế trước, quàng tay ôm lấy Đỗ Ích, kể những chuyện vui mà chỉ hai người họ mới hiểu.
Ngược lại, mẹ chồng lại đón tôi bằng vẻ mặt vui vẻ.
Bà còn bảo tôi đừng để tâm, rằng Đỗ Linh chỉ là không chấp nhận được việc người anh trai mình từng gắn bó nay sắp kết hôn, nên mới có chút ghen tị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nhung-toan-tinh-day-dau-don/09.html.]
Giờ thì tôi mới hiểu, đó không phải là sự ghen tị của em gái đối với anh trai.
Mà giống như là sự chiếm hữu của một người phụ nữ đối với bạn đời của mình.
Nhưng lúc đó tôi đang say đắm Đỗ Ích, hoàn toàn không nghe những lời khuyên đó.
Tôi thậm chí nghĩ rằng những lời phản đối ấy quá hẹp hòi.
Đỗ Ích là con trai duy nhất trong gia đình, đương nhiên anh ta sẽ thương mẹ và em gái, cũng sẽ thấu hiểu hơn sự hy sinh của phụ nữ trong gia đình.
Nếu chỉ nghe lời mẹ mà bị người khác chê bai là bám mẹ, hiếu thảo mù quáng, thì đúng là quá cực đoan.
Hơn nữa, tôi và Đỗ Ích sau khi kết hôn cũng không sống ở quê, cả năm cũng không tiếp xúc nhiều.
Mẹ chồng và em chồng có khó tính thì có liên quan gì đến tôi đâu.
Tôi bất chấp áp lực, với tình yêu mãnh liệt, không chút do dự mà kết hôn với anh ta.
Sự thật chứng minh rằng, tôi đã sai lầm lớn.
Đỗ Ích đúng là có thấu hiểu sự hy sinh của phụ nữ trong gia đình.
Nhưng anh ta chỉ thấu hiểu cho mẹ mình mà thôi.
Còn những hy sinh và sự chịu đựng của tôi, với Đỗ Ích đều là lẽ đương nhiên.
Nếu không, kiếp trước nếu không có sự đồng ý của Đỗ Ích, Đỗ Linh làm sao có thể nằm chung giường với anh ta?
Còn việc mẹ chồng lúc nào cũng nói mượn bụng, chửi tôi là con gà mái không đẻ, mà Đỗ Ích chưa bao giờ đứng ra bênh vực tôi một lời.
Ngoài ra, nếu không có sự hỗ trợ của Đỗ Ích, mẹ chồng làm sao dám đưa ra những yêu cầu vô lý đó?
Đây đâu chỉ là hiếu thảo mù quáng, mà còn chẳng xem tôi ra gì.