NIỀM TIN SỤP ĐỔ, CHÚNG TA LY HÔN ĐI! - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-12 22:03:54
Lượt xem: 455
Nhưng anh ta lại khổ sở giải thích với tôi:
"Em có biết những lãnh đạo trong công ty anh ở bên ngoài chơi gái như thế nào không, đôi khi không phải do anh muốn mà do con người phải hoà nhập với môi trường, em biết không?"
Rõ ràng là do mình lựa chọn sa đọa mà anh ta lại đổ lỗi cho hoàn cảnh ép anh ta như vậy.
Tôi dùng hết sức lực để thoát ra khỏi bàn tay của anh ta, mà anh ta lại càng dùng lực mạnh hơn, tôi cười lạnh với anh ta:
“Hạ Dật, nếu như là tôi ngoại tình với em trai trẻ tuổi khác thì sao?”
"Nếu không thì tôi bao nuôi một sinh viên đại học, ngay tại dưới lầu nơi Lâm Thiên Thiên ở, cũng học theo anh chơi trò cái kim ốc tàng kiều?"
Nhìn mặt anh ta từ từ trở nên tái mét, tôi mỉm cười châm chọc:
"Đi đâu tìm thì tốt hơn đây?"
“Nếu không thì đi... Đại học Cẩm Thành tìm là được rồi.”
“Anh cảm thấy thế nào?”
“Hứa Huỳnh!”
Đột nhiên Hạ Dật lại nổi giận, trong nháy mắt tôi có cảm giác cổ tay mình sắp gãy rồi.
Tôi nhịn đau tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa, nhìn thẳng vào đôi mắt bốc lửa của anh ta:
"Nhưng tôi sẽ không làm như vậy đâu.”
“Bởi vì, quá bẩn.”
Tôi nhắm mắt lại chuẩn bị nghênh đón bàn tay rơi xuống nhưng một lúc lâu sau đó tôi vẫn chưa cảm nhận được gì.
Sức nặng trên cổ tay tôi dần nhẹ đi, tôi nghe thấy tiếng Hạ Dật cười ở trên đỉnh đầu.
“Hứa Huỳnh, nếu đã như vậy, chúng ta cứ nói thẳng ra hết đi.”
12
Tôi nhìn anh ta với vẻ mặt có chút ngạc nhiên.
"Em có biết vì sao đã qua nhiều năm như vậy, mỗi lần cãi nhau anh đều có thể kiên nhẫn dỗ dành em không?"
Anh ta nhìn tôi, nở một nụ cười đầy thâm ý:
“Bởi vì, mỗi lần chơi người phụ nữ khác xong, khi về đến nhà tâm trạng của anh đều tốt hơn.”
Rõ ràng anh ta đang đứng cách tôi một mét nhưng tôi lại có cảm giác giống như đang có một bàn tay vô hình nào đó siết chặt lấy cổ tôi, còn anh ta thì tiếp tục nói:
“Chính là bởi vì có sự giúp đỡ của những người phụ nữ bên ngoài nên cuộc sống vợ chồng của chúng ta mới có thể hòa thuận như thế.”
“Vợ à.”
Tôi ta không thể chịu đựng được nữa mà dùng hết sức ném toàn bộ tài liệu trong tay về phía anh ta.
Anh ta cũng không né tránh mà ngược lại còn dùng tay nắm lấy bả vai tôi:
“Thật ra Lâm Thiên Thiên không phải người đầu tiên nhưng cô ấy lại là người ở bên cạnh anh lâu nhất. Em biết vì sao không?”
“Bởi vì cô ấy giống em lúc học đại học nhất.”
Lúc này, một hồi chuông điện thoại di động vang lên, là của Hạ Dật.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy người liên lạc, anh ta buông lỏng tay ra.
Tôi thấy anh ta vẫn không nói gì, chỉ nghe thoáng qua một chữ "Được", thế nhưng lông mày của anh ta càng nhíu chặt hơn.
Sau khi cúp điện thoại, anh ta vội vàng tra hỏi tôi:
"Mẹ em đến Cẩm Thành?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/niem-tin-sup-do-chung-ta-ly-hon-di/chuong-8.html.]
Tôi đang tự hỏi làm sao anh ta biết được thì điện thoại di động của anh ta lại rung lên.
Anh ta cau mày mở điện thoại ra lần nữa.
Trong vài giây im lặng, tôi cảm thấy tâm trạng của anh ta u ám đến mức đáng sợ.
“Hứa Huỳnh, em đã dạy mẹ em làm loại chuyện này rồi sao?”
Tôi không hiểu, anh ta lại đưa điện thoại di động đến trước mắt tôi.
Đập vào mắt là một màu đỏ, ở phía trên còn có dòng chữ màu đen rất nổi bật.
[Hạ Dật, người đàn ông ngoại tình thối nát!]
[Hai vợ chồng chuyển đến nhà mới, tiểu tam sống ở dưới lầu!]
[Cậu còn là người sao!]
Mà hình ảnh thu nhỏ của mẹ tôi co lại ở rìa bức ảnh do ống kính biến dạng làm cho tôi không nhịn được mà bật cười.
Tuy rằng dáng người rất nhỏ nhưng cái loại khí chất dũng mãnh này vẫn không thể nào che giấu được, quả nhiên là người đàn bà hung hãn ở phía Đông Bắc!
“Được, Hứa Huỳnh, em với mẹ em chơi dương đông kích tây với anh đúng không?”
"Em có biết anh có thể kiện em không?"
Tôi không thèm để ý:
"Vậy anh đi kiện đi! Tôi kiện anh, anh cũng kiện tôi, chúng ta không ai nhường ai.”
Lúc này, lại có thêm một cú điện thoại gọi tới, Hạ Dật lập tức thu lại sự tức giận trên gương mặt mình.
Tôi có thể cảm nhận được sự giận dữ của đối phương ở bên kia.
Khi anh ta nổi giận xông ra ngoài, tôi còn nhịn không được mà đổ thêm dầu vào lửa:
“Sau khi xử lý xong chuyện bên kia, đừng quên anh còn có vụ kiện ly hôn đấy.”
Đương nhiên, đáp lại tôi chính là một tiếng đập cửa thật mạnh.
Tôi cũng không tức giận mà bình tĩnh bấm số điện thoại đã lưu lại khi đến tòa án hai ngày trước.
“Xin chào, về chuyện chồng tôi ngoại tình, tôi có chứng cứ mới cần bổ sung.”
13
(Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)
Mười phút sau lại có tiếng gõ cửa vang lên, tôi đi ra thì nhìn thấy gương mặt tươi cười của mẹ tôi xuất hiện trong mắt mèo.
Sau khi mở cửa, bà ấy hào hứng tìm kiếm phần thưởng:
“Con gái à, muốn giải quyết những người không biết xấu hổ thì phải dùng thủ đoạn không biết xấu hổ!”
"Da mặt con còn mỏng nên loại chuyện này để cho mẹ làm thì hơn!"
Tôi nhịn không được mà bật cười:
"Trước kia mẹ luôn bảo con chú ý hình tượng một chút, sao lúc này mẹ không sợ mất mặt?"
Bà ấy vung tay lên:
"Mất mặt cái gì? Đôi gian phu dâm phụ kia mới là người mất mặt! Huống chi mẹ chỉ là một người già sống ở vùng núi sâu, cũng không sợ người ta nói xấu.”
“Nếu không phải thấy cô gái kia tuổi còn trẻ thì mẹ còn muốn gây náo loạn ở trường học của cô ta.”
“Dù sao đều là phụ nữ với nhau, mẹ không muốn nhắm vào cô ta.”
Đột nhiên, không biết trong đầu bà ấy suy nghĩ cái gì mà lo lắng nhìn tôi: