Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nô Tỳ Xuyên Đến Hiện Đại - Chương 10: Chống lưng

Cập nhật lúc: 2024-09-09 14:15:15
Lượt xem: 86

Tiểu thư hất cằm, nói với những người vừa rồi còn vô cùng ngạo mạn, lúc này đã run rẩy:

"Ta có nhà họ Thẩm với A Hà chống lưng, các người có gì?"

Nói xong, liền kéo Lạc Hà ngạo nghễ rời đi.

Ra khỏi phòng tiệc, Lạc Hà hơi lo lắng hỏi: "Nếu bọn họ về mách lẻo tiếp thì sao?"

"Không sao."

Tiểu thư giúp tôi vuốt lại tóc: "Dù có tức giận thế nào, nếu bọn họ muốn đối phó, cũng chỉ đối phó với lão già họ Thẩm kia thôi, có ta ở đây, bọn họ không làm gì được ngươi đâu, ta chính là chỗ dựa của ngươi.”

Tiểu thư đoán không sai.

Quả nhiên sau đó, đám người kia không còn tìm hai người bọn Lạc Hà gây phiền phức nữa.

Ngay cả Cha Thẩm cũng không hỏi đến chuyện này nữa.

Lạc Hà còn tưởng là lương tâm của lão già kia trỗi dậy.

Nhưng vài ngày sau, Lạc Hà mới biết, hóa ra là tiểu thư đã đánh cược với Cha Thẩm.

Cô ấy thế mà lén đăng ký tham gia Liên hoan âm nhạc quốc tế.

Cuộc thi này bốn năm mới tổ chức một lần, rất có giá trị.

Thẩm Minh Châu học đàn vi-ô-lông mười mấy năm, chỉ chờ cuộc thi lần này để tỏa sáng, hoàn toàn chiếm lấy thân phận "Thiên kim nhà họ Thẩm", thay thế tiểu thư.

Tiểu thư đăng ký đàn tranh cổ.

Tiểu thư kéo Lạc Hà sang một bên luyện tập cùng.

Gảy đàn, gật đầu: "Cũng được, tuy có hơi khác so với đàn cổ của Đại Chu quốc nhưng dù sao thì cách gảy cũng na ná nhau, ta luyện tập một chút, đối phó với cuộc thi tầm này, hẳn là không thành vấn đề."

Lạc Hà ngồi bên cạnh, mắt sáng lấp lánh.

Quá tuyệt, Lạc Hà lại được nghe tiểu thư đàn rồi.

Khi ở Đại Chu quốc, tiểu thư từng nổi danh kinh thành chỉ với một khúc đàn.

Chỉ là sau này vào cung, bị Hoàng quý phi hãm hại, cổ tay bị tàn phế, từ đó không còn đụng đến đàn nữa.

Đây là tiếc nuối của tiểu thư.

Cũng là tiếc nuối của Lạc Hà.

Không ngờ có ngày, lại có thể bù đắp được tiếc nuối này.

Thẩm Minh Châu cũng biết chuyện tiểu thư đăng ký.

Cô ta âm u nhìn tiểu thư, khinh thường nói:

"Một đứa nhà quê như cô, biết đọc tên nhạc cụ là giỏi lắm rồi, vì muốn đấu với tôi, còn đăng ký thi, đến lúc bị tôi đánh bại trên sân khấu, đừng có khóc lóc chạy về mách lẻo."

Tiểu thư cười khẩy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/no-ty-xuyen-den-hien-dai/chuong-10-chong-lung.html.]

Rất nhanh, đến ngày thi.

Cha Thẩm và mẹ Thẩm đều đến.

Họ do dự một lúc giữa hai cô con gái.

Cuối cùng, lại đi đến chỗ Thẩm Minh Châu ngồi xuống.

Còn tiểu thư bên này ôm đàn cổ tranh, chỉ có Lạc Hà ở bên cạnh.

Thẩm Minh Châu khiêu khích cười với tiểu thư.

Ánh mắt tiểu thư lạnh lùng nhìn sân khấu, không hề để cô ta vào mắt.

Rất nhanh, đến lượt Thẩm Minh Châu lên sân khấu.

Cô ta đàn vi-ô-lông quả thực rất hay.

Tuy Lạc Hà không nghe hiểu.

Nhưng Lạc Hà nhìn sắc mặt ban giám khảo, cũng biết trình độ của cô ta hẳn là rất cao.

Nếu không phải tiểu thư tham gia, cô ta có lẽ có thể giành chức vô địch.

Lạc Hà quay đầu định nói chuyện với tiểu thư.

Nhưng lại nghe cô ấy từng chữ từng chữ nói:

"A Hà, chuẩn bị."

Lạc Hà: "?"

Tiểu thư cười lạnh: "Con tiện nhân đó làm hỏng đàn cổ tranh của ta, may mà ta đã chuẩn bị sẵn, mang theo đàn dự phòng, đợi nó xuống sân khấu, bắt giữ nó lại, chờ ta thi xong, ta sẽ đích thân xử lý nó."

Nghe có chuyện vui, mắt Lạc Hà lập tức sáng lên: "Được."

Thẩm Minh Châu thi xong, mọi người đều cho rằng chắc chắn rồi.

Lần này chức vô địch chắc chắn là của cô ta.

Không lâu sau, tiểu thư mặc một chiếc váy dài màu xanh lam nhạt, ôm đàn cổ tranh lên sân khấu.

Đàn cổ tranh, ở hiện đại không phải là nhạc cụ quá kén người chơi.

Nhưng người chơi hay, lại đếm trên đầu ngón tay.

Thực ra là vì nó đầu tư nhiều, thu về ít, lại cồng kềnh không thể mang đi khoe mẽ bất cứ lúc nào nên rất ít người chọn học nó.

Ban đầu, ban giám khảo không để ý lắm.

Cho đến khi giai điệu vang lên.

Tiểu thư nhẹ nhàng vung tay.

Vô số nốt nhạc tuôn trào từ dưới tay cô ấy.

Tất cả mọi người, kể cả cha mẹ nhà họ Thẩm, đều ngây người tại chỗ!

Loading...