Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

🍀Nữ Chính Truyện Ngược Đã Tỉnh Ngộ🍀 - Chương 1: Giở trò gì vậy?

Cập nhật lúc: 2024-06-07 11:40:40
Lượt xem: 579

Mở mắt, nhắm lại, mở ra, nhắm lại, rồi lại mở ra.

Tôi nhìn căn biệt thự sang trọng trước mắt, thứ chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết, mới chịu tin rằng mình thật sự xuyên không rồi!!

“Lục Từ, em lại dám sai người làm hại Lưu Tô? Em yên vị trên cái ghế phu nhân nhà họ Phó này quá lâu rồi!!”

Một giọng nam đầy phẫn nộ vang lên sau lưng. Tôi quay đầu, vừa vặn nhìn thấy người đàn ông với ngũ quan tuấn mỹ đang ném một tập tài liệu xuống trước mặt.

Bốn chữ “Giấy thỏa thuận ly hôn” đập vào mắt, chói lóa đến nhức nhối!

Lục Từ, Lưu Tô, phu nhân nhà họ Phó? Đây chẳng phải là nữ chính, nữ phụ và các nhân vật phụ khác trong cuốn tiểu thuyết m.á.u chó ngắn đang hot mà tôi đọc gần đây sao?

Hóa ra mình xuyên thành nữ chính đáng thương, bị sảy thai ba lần vì nam chính, rồi ung thư xương sắp chết?

“Lục Từ, ly hôn đi!”

Người đàn ông lại lên tiếng, giọng điệu lạnh lùng.

Tôi ngẩn người một giây, sau đó khinh thường nói.

“Ly thì ly! Ai thèm!"

Lần này, đến lượt Phó Lãnh Kình chần chừ. Anh ta nheo đôi mắt phượng hẹp dài, đánh giá tôi.

“Em lại giở trò gì vậy?”

Tôi kìm nén vẻ khinh bỉ, không chút sợ hãi nhìn lại anh ta.

“Tôi đồng ý ly hôn! Hiểu chưa?”

Tên khốn kiếp này, lúc đọc tiểu thuyết, tôi đã nhịn không được muốn thay nữ chính xử lý anh ta rồi!

Chắc hẳn anh ta không ngờ tôi lại đồng ý dứt khoát như vậy, nhất thời câm nín.

Tôi lật xem tờ thỏa thuận trên bàn. Tên khốn nạn này, vậy mà muốn tôi ra đi tay trắng? Đẹp mặt!

“Nhưng mà, Phó Lãnh Kình, đã là anh ngoại tình trong hôn nhân, vậy thì tôi lấy một nửa tài sản của anh cũng đâu có quá đáng, phải không? Nếu anh đồng ý, chúng ta hãy soạn lại một bản thỏa thuận ly hôn khác, từ nay về sau, nước sông không phạm nước giếng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nu-chinh-truyen-nguoc-da-tinh-ngo/chuong-1-gio-tro-gi-vay.html.]

Trước mặt anh ta, tôi mạnh mẽ xé nát tờ giấy ly hôn bất bình đẳng đó!

“Lục Từ, rốt cuộc em cũng lộ bộ mặt thật rồi. Em trăm phương ngàn kế gả cho tôi, hóa ra chỉ vì tiền! Đồ phụ nữ hám lợi!”

Phó Lãnh Kình như bỗng nhiên nhìn thấu tôi, trên mặt lộ vẻ đau lòng.

“Chẳng phải anh vẫn luôn xem tôi như vậy sao? Tôi mà không hám lợi một chút thì sao xứng với đánh giá của anh? Ít lời thừa thãi đi, đưa tiền, tôi lập tức đi, cái ghế phu nhân nhà họ Phó này, ai thích làm thì làm, tôi không thèm!”

Nói xong, tôi ngồi phịch xuống ghế sofa một cách thô lỗ, ra dáng một đại tỷ.

Phó Lãnh Kình lộ vẻ không thể tin nổi, sau đó nghiến răng nghiến lợi.

“Em đừng mơ tưởng hão huyền, những đồng tiền không thuộc về em, em đừng hòng lấy được một đồng!”

Tôi thật sự không nhịn được mà trợn mắt với anh ta. Tên khốn kiếp này, Lục Từ vì anh ta mà không tiếc phá thai ba lần, đến cuối cùng, anh ta lại không muốn cho cô ấy một chút tiền nào!

Nữ chính bị mù mới đi thích anh ta?

Ngoài vẻ ngoài điển trai, đầu óc kinh doanh hơn người, thì anh ta chẳng khác gì một tên khốn nạn.

“Vậy thì cứ tiếp tục thế này đi, chỉ cần tôi còn chưa ly hôn, thì cô Lưu Tô kia của anh, cả đời này cũng chỉ là tiểu tam không biết xấu hổ!”

“Không được phép gọi Lưu Tô là tiểu tam! Em không xứng!”

Phó Lãnh Kình giận dữ, nắm tay kêu lên ken két, dường như đã bị đẩy đến bờ vực của cơn thịnh nộ, muốn đánh người.

Tên khốn nạn này, còn muốn bạo lực gia đình? Còn biết xấu hổ hay không?

Tim tôi run lên một hồi, có lẽ là do nguyên chủ vẫn luôn yêu anh ta nên giờ phút này mới cảm thấy lạnh lẽo đến vậy.

Yên tâm, Lục Từ, đã có tôi xuyên đến đây, những gì Phó Lãnh Kình nợ cô, tôi nhất định bắt anh ta trả lại!

“Sao? Phó tổng muốn đánh người? Hay là muốn bóp cổ tôi như trước đây? Phòng khách biệt thự này đều có camera giám sát, quay rất rõ ràng, vừa hay, tôi sẽ kiện anh thêm tội bạo lực gia đình, để Phó thị tập đoàn của anh mất hết mặt mũi, bị người người khinh bỉ!”

Nhìn Phó Lãnh Kình tức giận đến méo mó mà không làm gì được tôi, tôi muốn cười đau bụng!

 

Loading...