Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ y thân cận của Hoàng Đế ngạo kiều - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-07-10 12:35:08
Lượt xem: 19

13.

 

Tuyết ngoài hiên đã tan, nhưng hoa mai trồng ở Thái y viện vẫn nở rộ, ta và Lương Cảnh Trạm sóng bước bên nhau, thật muốn cả đời đi mãi không hết hành lang dài.

 

Ta đi trước hắn một bước, đôi bàn tay ấm áp của hắn kéo ta vào trong lồng n.g.ự.c hắn, hoa mai kinh diễm rơi đầy đất: “Lâm Khanh, hy vọng nàng mỗi năm đều vui vẻ hạnh phúc.”

 

Ta nửa mừng nửa lo, trong mắt hắn không còn dáng vẻ của tình bạn bền chặt trong sáng khi xưa, yêu một người rồi, trong mắt sẽ có ánh sáng, lông mày giãn ra.

 

"Bệ hạ......"

 

Ta thừa nhận rằng trái tim ta đang rung động, nhưng lý trí khiến ta hiểu rằng do chênh lệch về địa vị nên mối quan hệ này nhất định không có kết quả.

 

Nhưng ta thực sự rung động rồi.

 

Ta nở nụ cười chân thành nhất, không mong tương lai, nắm bắt hiện tại.

 

Lương Cảnh Trạm từ trong tay áo lấy ra một cuốn sách y, đưa cho ta như bảo bối: “Đây là quà sinh nhật trẫm tặng nàng. Đây là một cuốn sách y mới xuất bản trong kinh. Hầu như trong kinh người hành y nào cũng có một cuốn."

 

Sách y mới!

 

Mắt ta sáng lên, não yêu đương lập tức khởi động.

 

yyalyw

Ta vô cùng thích thú mở cuốn sách y, từ trang đầu tiên đến trang cuối cùng, nụ cười của ta dần trở nên cứng ngắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/nu-y-than-can-cua-hoang-de-ngao-kieu/chuong-13.html.]

 

Đây không phải là đơn thuốc mà ta đã viết và cải thiện sao!

 

Kẻ đạo văn còn lười thay đổi, thứ tự đều giống hệt.

 

“Cuốn sách y này có vấn đề gì à?”

 

“Sách không có vấn đề, chỉ có điều người xuất bản sách này có vấn đề.”

 

Ta tức giận quay sang khu vực chữ ký, nơi nổi bật dòng chữ "Chương Tương" in nghiêng và in đậm.

 

Chương Tương là em trai của ông nội ta, ông ta từng có mối quan hệ thân thiết nhất với ông nội ta, tuy nhiên, sau khi ông nội ta qua đời, ông ấy gây khó dễ cho ta hòng hủy hoại danh tiếng của ông nội ta, sau đó chiếm đoạt tất cả những cuốn sách cổ mà ông ta để lại.

 

Ta không ngờ mình mới chỉ vắng mặt một tháng, ông ta đã trộm bản thảo của ta, ký tên chính mình rồi xuất bản.

 

"Cuốn sách này là do ta viết, Chương Tương đã trộm sách của ta."

 

Ta hận không thể ăn sống ông ta.

 

Sau khi nghe ta nói, Lương Cảnh Trạm hỏi ta muốn giải quyết việc đó như thế nào.

 

Ta xua tay, một lão già sắp gần đất xa trời, ta vẫn có thể đối phó được.

 

Ta không yếu đến thế.

Loading...