Ở Rể phế vật hóa siêu cấp - Chương 1069
Cập nhật lúc: 2024-09-04 06:40:45
Lượt xem: 2
Chương 1069: Rừng Ma Quỷ
Lúc này các gia tộc lớn của Bắc Quốc cũng biết chuyện, đều phái cao thủ đi đến giáo đường ở ngoại thành, thăm dò xem rốt cuộc bên này đã xảy ra chuyện gì.
Cả đám người tập trung ở nơi cách giáo đường mười mấy kilomet, ngầm mặc định người đàn ông trung niên da trắng cầm đầu, ông ta có thực lực Thần cảnh, lúc này đang cau mày, âm thanh vang lên từ phía Giáo Đình khiến cả ông ta cũng hoảng hốt.
Tuy biết giáo đường ở ngoại thành là trụ sở chính của Giáo Đình Bắc Quốc, nhưng ông ta là cao thủ của thế lực đứng đầu giới võ đạo Bắc Quốc, tuy hoảng hốt nhưng cũng không thể không đến xem xét. Hoàng gia của Bắc Quốc có quan hệ phức tạp với các gia tộc bọn họ, nếu Giáo Đình nhiễu loạn, gia tộc Nicolas của bọn họ sẽ bị ảnh hưởng đầu tiên.
“Cage, ông có biết bên phía Giáo Đình xảy ra chuyện gì rồi không?”
TBC
Một võ giả Thần cảnh khác trong đội ngũ nhỏ giọng hỏi.
Giới võ đạo Bắc Quốc vẫn luôn nằm trong sự khống chế của mấy gia tộc lớn bọn họ, dù biết Giáo Đình có thế lực to lớn, mấy gia tộc bọn họ cũng không muốn đầu quân vào Giáo Đình, ngược là lén kết thành liên minh, cùng nhau đấu với Giáo Đình, đây cũng là lý do Giáo Đình vẫn luôn truyền giáo rất chậm chạp ở Bắc Quốc.
Tuy không dám đối đầu lộ liễu với Giáo Đình, nhưng bọn họ cũng âm thầm đánh lén Giáo Đình.
Nếu lần này Giáo Đình có động tĩnh lớn, các gia tộc lớn cũng muốn sớm đưa ra quyết định.
“Đi xem thử là biết ngay thôi!”
Cage bình tĩnh nói.
Lúc mười mấy người chạy đến trụ sở chính của Giáo Đình Bắc Quốc, ai cũng bị cảnh trước mặt làm cho ngây người.
Giáo đường trở thành một đống đổ nát, ngay cả chính điện cũng xuất hiện mấy lỗ thủng lớn, cộng thêm một hai trăm bộ xương trắng, trông như đã c.h.ế.t rất lâu lắm rồi vậy.
“Xuýt!”
Ông lão Thần cảnh đi tới trước một bộ xương trắng, hít sâu một hơi.
Nếu lão không nhìn lầm thì bộ quần áo và quyền trượng trên người bộ xương này chính là Đại tế tư của Giáo Đình, Đại tế tư chính là người đại diện của Giáo Đình Bắc Quốc, hơn nữa thực lực cũng sâu không lường được, mấy ngày trước bọn họ còn từng gặp, là ai dám ra tay với Đại tế tư vậy, chẳng lẽ không sợ trụ sở chính của Giáo Đình sẽ trả thù sao?
“Đây là Đại tế tư?”
Lúc này cũng có người nhận ra quần áo Đại tế tư, giật mình la lên.
“Đây là thống lĩnh kỵ sĩ của Giáo Đình, cao thủ đỉnh cao trên bảng Thiên!”, lại một tiếng hét vang lên, thực lực thấp nhất trong mấy người của các gia tộc lớn đến đây lần này cũng có cảnh giới bảng Thiên, hơn nữa còn không phải bảng Thiên bình thường, hoặc nhiều hoặc ít đều từng qua lại với Giáo Đình.
Thân phận của những bộ xương bị nhận ra, sắc mặt mọi người đều thay đổi, trên cơ bản các cấp cao của Giáo Đình Bắc Quốc đều đã c.h.ế.t hết, là cao thủ nào đến đây xử lý Giáo Đình Bắc Quốc thế này.
“Cage, ông xem thử đi!”
Ông lão Thần cảnh giật mình la lên.
Cage và mọi người vội vàng chạy qua, cao thủ Thần cảnh chỉ vào mấy bộ đồ đồng bên trong đống xương, nhỏ giọng hỏi: “Cage, đây có phải quần áo của kỵ sĩ đồng không”.
“Đúng thế!”
Cage gật đầu.
Mấy năm nay bọn họ thầm đấu đá với Giáo Đình, vẫn có hiểu biết khá nhiều về Giáo Đình, cũng biết quần áo của kỵ sĩ đồng trông ra sao.
“Xuýt!”
“Kỵ sĩ đồng ít nhất là cao thủ Thần cảnh đấy”.
“Một hai ba bốn năm, năm kỵ sĩ đồng cộng thêm một Đại tế tư, sáu cao thủ Thần cảnh, là ai có năng lực đến mức có thể g.i.ế.c c.h.ế.t biết bao nhiêu cao thủ trong khoảng thời gian ngắn như thế vậy”.
Sắc mặt của mọi người đều trở nên khó coi, Giáo Đình phái nhiều kỵ sĩ Thần cảnh đến như thế mà bọn họ không biết, người nào đã g.i.ế.c c.h.ế.t mấy cao thủ Thần cảnh này bọn họ cũng không biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/o-re-phe-vat-hoa-sieu-cap/chuong-1069.html.]
Nếu Giáo Đình đổ thừa bọn họ thì bọn họ phải làm sao?
Bọn họ đâu phải đối thủ của Giáo Đình chứ.
“Ai?”
Cage đột nhiên hét to.
Đại biểu của mấy gia tộc may mắn còn sống trong trận chiến khi nãy cười lúng túng bước ra, chắp tay với Cage: “Chào tiền bối”.
“Các người ở đây làm gì?”
Mấy người này có thực lực không tệ, có rất nhiều người của mấy gia tộc lớn đi cùng với Cage quen biết bọn họ.
“Chúng tôi vốn đang bàn chuyện với Đại tế tư, không ngờ suýt chút bỏ mạng ở đây”, mọi người nghĩ lại mà sợ đáp.
Khi nãy bọn họ đã muốn rời khỏi rồi, nhưng nghĩ đến bên phái Giáo Đình có nhiều cao thủ c.h.ế.t như thế, chắc cũng có vài món báu vật, bèn vội vã chạy về, không ngờ vừa khéo gặp được mấy người Cage đến đây xem xét.
Giáo Đình có nhiều người c.h.ế.t như vậy, bọn họ cũng không dám giấu diếm, nói hết những điều mình thấy ra.
“Mấy người vừa nói kẻ g.i.ế.c con quái vật kia tên là Lâm Phong à?”
Cage nhỏ giọng hỏi bọn họ.
“Đúng thế, trong hai vị cao thủ phương Đông thật sự có một vị tên là Lâm Phong”, bọn họ liên tục gật đầu.
“Không ngờ lại là cậu ta!”
Ông lão Thần cảnh cũng cau mày, tin tức bên phía Nam Dương rầm rộ như thế, tuy bọn họ không tham gia vào những cũng có biết tin, có nghe thấy tiếng tăm của Lâm Phong, nhưng không ngờ Lâm Phong lại đến Bắc Quốc, không biết anh đến đây vì mục đích gì.
“Nếu có cao thủ của Giáo Đình đến cửa, mọi người cứ nói đúng sự thật là được!”, Cage nói với mọi người: “Đồ của Giáo Đình chúng ta không thể lấy được, cất những thứ kia đi, đợi cao thủ của Giáo Đình tới đây thì trả lại cho bọn họ”..
Bọn họ không thể trêu vào Giáo Đình, cũng không thể trêu vào Lâm Phong, vậy cứ mặc kệ là được, nếu người của Giáo Đình tìm đến chỉ cần nói đúng sự thật thôi, dù sao bọn họ cũng không gánh vác trách nhiệm này được.
Hơn nữa nếu mấy người này không nói dối thì Giáo Đình Bắc Quốc bị g.i.ế.c c.h.ế.t coi như là Giáo Đình tự làm tự chịu, ai bảo bọn họ mở phong ấn cho ác ma làm gì?
…
Đương nhiên Lâm Phong và Tửu Đạo Nhân không biết chuyện đang diễn ra bên kia, lúc này bọn họ đã sắp đến rừng Ma Quỷ rồi.
Với tốc độ của hai người, mấy trăm km đi một tiếng là đủ.
Nhưng đi trong hư không hơi tốn chân nguyên.
Dù thế hai người đều có chân nguyên hùng hậu, khoảng các mấy trăm km cũng không tính là gì.
“Đây là rừng Ma Quỷ sao?”
Nhìn cánh rừng đầy băng tuyết trước mắt, Lâm Phong hơi ngạc nhiên, cánh rừng này ngoài việc phủ kín băng tuyết thì không khác những cánh rừng bình thường là mấy.
“Nhìn từ bên ngoài thì không có gì khác, nhưng bên trong lại rất khác”.
Tửu Đạo Nhân lắc đầu nói: “Mấy trăm năm trước, cao thủ Địa Tiên của Giáo Đình phương Tây tiến vào rừng Ma Quỷ đều không có ra ngoài, tiền bối của núi Long Hổ cũng từng đến, nhưng chỉ đứng bên ngoài không dám vào trong, trước khi toạ hoA để lại một bức thư nói với con cháu rằng trong rừng Ma Quỷ có một thứ rất kinh khủng, không thể đi vào”.
Lâm Phong gật đầu, bước vào rừng Ma Quỷ với Tửu Đạo Nhân.
- -------------------