Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ông sếp mỏ hỗn - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-04-24 23:55:31
Lượt xem: 2,718

Dì hai bị đán.h bại, chú ba lên thay ca.

 

"Chú nói này tiểu Bạch, hôn sụ này vẫn phải tìm người môn đăng hộ đối, chú biết một cô bé, có gia đình tốt, giáo dục tốt, ân cần."

 

Chu Tễ Bạch lười biếng hỏi: "Tại sao, chú th.ịt cô ta rồi à?"

 

Chú ba lắp bắp: "Cháu... đang nói cái gì vậy!"

 

"Chú ba còn tâm lo lắng chuyện của người khác sao? Mấy tình nhân chú nuôi bên ngoài sẽ cắn xé nhau đó, cháu chỉ muốn nói nếu có thời gian, tốt hơn hết chú nên uống thêm canh Vương Bát để bổ sung thể lực đi."

 

Chú ba bị đán.h bại, em họ từ hàng ghế dự bị bước lên.

 

"Anh, cô ta có gì tốt vậy? Chỉ là một nữ thư ký bán sắc mà thôi."

 

Chu Tễ Bạch liếc mắt nhìn cô ta:

 

"Cô ấy đang ở độ tuổi đôi mươi đã có được mức lương hàng năm là mấy vạn, ngay cả khi cô ấy không ở bên tôi, cô ấy vẫn là người mà công ty rất cần."

 

"Còn em thì sao? Trên dưới chỉ đáng hai lạng dầu mè, không có hào quang mà nhà họ Chu ban cho, em chỉ  là cái rắm!"

 

Em họ offline, chị dâu dịu dàng đến thuyết phục.

 

"Tiểu Bạch, mọi người đều vì lợi ích của em, người đi trước ăn nhiều hạt cơm hơn em ( ý nói là có nhiều kinh nghiệm hơn)."

 

Chu Tễ Bạch: "Chẳng trách mấy người nhàn rỗi như vậy."

 

Nói tóm lại, Chu Tễ Bạch phát động skill tàn sát trên diện rộng, ai tới là múc, ai đụng là trụng.

 

"Hôm nay tôi đến, chỉ để mọi người nhận mặt con dâu, để về sau cư xử cho khách khí một chút."

 

"Nếu ai thích điều hành, quan tâm đến công ty này, dù sao tôi cũng có tiề.n, tôi sẽ đưa em ấy đi thật xa rồi sống hạnh phúc."

 

Trong phòng đầy tiếng thì thầm, chỉ có hai người im lặng, đó chính là cha mẹ của Chu Tễ Bạch.

 

Có người nói với mẹ hắn: "Nhìn con trai bà kìa.”

 

Mẹ hắn giơ bộ móng tay mới làm của mình lên, không để ý nói:

 

"Miễn là nó không đưa một người đàn ông về, tôi đã thấy rất biết ơn."

 

Vậy nên, mọi người chuyển hướng sang nhìn cha hắn: "Anh cả, anh có lời nào không."

 

Chu Tễ Bạch nhàn nhạt nhắc nhở:

 

"Cha, cha là đảng viên mấy chục tuổi, lúc nói chuyện chú ý đến ý thức giác ngộ của chính mình."

 

Cha hắn tức giận trừng mắt nhìn hắn: "Cha đã nói gì đâu?"

 

"Tôi ủng hộ quyền tự do yêu và tự do kết hôn."

 

Cha hắn nhìn tôi và nói:

 

"Con gái, về sau cái ngữ khốn nạn này đều nhờ con chăm sóc."

 

Nói chung, mọi thứ diễn ra suôn sẻ một cách đáng ngạc nhiên.

 

Sau khi ở bên nhau, Chu Tễ Bạch thật sự đã phá bức tường ngăn của hai căn hộ. 

 

Tôi không còn gì để nói, làm vậy có phải là để thuận tiện "gian dâ.m" không?

 

Hơn nữa, người này chính là kiểu rất đeo bám khi yêu.

 

Tại nơi làm việc, tôi liên tục bị qu.ấy rối trên WeChat.

 

[Bé cưng, lại đây.]

 

[Sô pha phòng khách mềm quá.]

 

Tôi: [Không đi!]

 

Hắn đ.e dọa: [Không đến thì khấu trừ tiề.n lương của em.] 

 

Tôi khịt mũi giận dữ: [Dám khấu trừ lương, đi làm về rồi quỳ gối trên ván.]

 

Hắn hôn tôi đến hít thở không thông, trôi hết son môi.

 

Tôi tức muốn chế.t, hắn còn nổi cơn thịnh nộ với tôi.

 

"Tại sao không công khai?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ong-sep-mo-hon/chuong-13.html.]

 

"Dương khí của lão tử đã bị em hút khô rồi, ngay cả một cái danh phận cũng không có."

 

Lại bày ra cái vẻ đó nữa rồi.

 

"Nếu công khai, mọi người sẽ nghĩ rằng em vươn lên nắm quyền bằng cách bán thân."

 

Rõ ràng tôi có thể sống sót cho đến thời điểm này là nhờ vào ý chí sắt đá của mình.

 

Nghĩ đến đây, tôi không thể không lật lại những chuyện cũ.

 

"Ngày nào anh cũng gọi điện thoại cho em làm thêm giờ!"

 

Hắn ho nhẹ: "Vì muốn nhìn thấy em..."

 

"Em đã không nghỉ ngơi trong nhiều tuần!"

 

"Không phải cuối tuần thường đưa em đi chơi sao?" Anh cảm thấy em mệt mỏi vì công việc nên cần thư giãn..."

 

Tôi: "..."

 

Người lao động chỉ muốn nằm trên giường vào cuối tuần và ngủ cho đến khi trời tối thôi ông ơi.

 

“Mỗi lần cắt trái cây không phải phần lõi dưa hấu và phần đầu dâu tây anh đều để lại cho em sao?”

 

"Hả? Em không chú ý..."

 

Tôi thừa nhận, trước đây tôi hơi chậm phát triển trí tuệ.

 

"Khi nào thì công khai?"

 

"Nói sau đi..."

 

Sau khi đối phó xong với Chu Tễ Bạch, lúc tôi vừa bước ra khỏi văn phòng của hắn liền có mấy đồng nghiệp trêu chọc tôi.

 

"Ồ, gần đây nước da của thư ký Tô càng ngày càng đẹp nha, làn da trắng hồng, dùng loại sản phẩm chăm sóc da nào thế?"

 

Mặt tôi nóng bừng: "Hehe, chỉ là chất lượng giấc ngủ gần đây đã được cải thiện..."

 

Vài ngày sau, khi công ty đang thu thập thông tin cá nhân, tôi điền vào mục "đã kết hôn", chuyện này gây ra nhiều lời bàn tán.

 

"Thư ký Tô, cô bí mật kết hôn từ khi nào?"

 

"Đúng vậy, sao cô giấu chuyện này với mọi người?"

 

Tôi buộc mình phải giải thích: "Vì là kết hôn với người cùng công ty nên không tiện nói lắm..."

 

Chỉ một hòn đá đã khuấy động ngàn làn sóng, mọi người không đoán được người chồng giấu mặt của tôi là ai.

 

Từ thực tập sinh mới đến giám đốc tiếp thị rồi  giám đốc tài chính, mọi người đều khoanh vùng.

 

Cuối cùng, quản lý Lý, cũng là người hay buôn dưa cùng tôi, lặng lẽ túm lấy tôi.

 

"Tô Hạ, mau nói đi! Ai là gian phu của cô!"

 

Cô ấy chớp chớp mắt: "Với kinh nghiệm đọc vị vô số người trong những năm qua, trước hết là loại trừ sếp."

 

Này? Cô loại chồng tôi luôn rồi? Tôi biết nói gì nữa đây.

 

Tất nhiên, cô ấy phải loại trừ Chu Tễ Bạch trước thôi.

 

Tại vỉ mỗi khi hắn khẩu nghiệp, tôi luôn là người phải đứng mũi chịu xào.

 

"Quản lý Lý, nếu có thời gian thì đi chữa mắt đi."

 

Không biết từ khi nào Chu Tễ Bạch xuất hiện sau lưng chúng tôi, lạnh lùng khiến cả hai giật mình.

 

Hắn giơ tay sờ sờ đầu tôi, thấp giọng hỏi:

 

"Tối nay em muốn ăn lẩu hay thịt nướng?"

 

"Lẩu, em đang giảm cân."

 

Chu Tễ Bạch gật đầu rồi bỏ đi, tôi không nhịn được mà chọc chọc người bên cạnh đang mang vẻ mặt bối rối.

 

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

"Này, quản lý Lý."

 

Cô ấy đột nhiên túm lấy tôi, đôi mắt sáng ngời.

 

“Thiếu phu nhân, xin gọi em là tiểu Mận..."

Loading...