PHIÊN BẢN NỮ CHÍNH CỦA CHÍNH CHÚNG TÔI - C12
Cập nhật lúc: 2024-08-23 19:48:09
Lượt xem: 5,395
12.
Thời gian tám năm, là rất lâu.
Trên thực tế cha mẹ Khương Lộ vẫn không chuyển nhà, chẳng qua từ sau khi thi tốt nghiệp trung học cô ấy trùng hợp tiến vào giới giải trí, sau một đêm đã nổi tiếng nên công việc quá bận không có thời gian trở về.
Thỉnh thoảng về nhà thăm cha mẹ xong cũng vội vã rời đi.
Cho nên qua nhiều năm như vậy, cũng chưa từng gặp lại Bùi Dã, chẳng qua Khương Lộ đã ở chỗ cha mẹ nghe nói qua tình trạng của Bùi Dã.
Năm đó sau khi xuất viện học lại, hắn vẫn không thể thi vào được trường mục tiêu.
Bởi vì nguyên nhân què chân, sau khi tốt nghiệp tìm việc làm cũng bị kỳ thị.
Cuối cùng chỉ có thể về quê, tùy ý tìm một công việc có thể duy trì sinh sống.
Tôi nhớ lại hình ảnh kiếp trước hắn ở trên sân thi đấu, tuy rằng không được vạn người chú ý như Khương Lộ, nhưng cũng được tôn trọng.
Hiện giờ khoảng cách giữa hai người, dường như ngay cả cơ hội dây dưa cũng sẽ không còn nữa, cho dù là gặp mặt, cũng không nói nên lời.
Sự thật cũng đúng là như thế, lần này Khương Lộ trở về chính là muốn đón cha mẹ đi, về sau có thể sẽ không bao giờ trở về nữa.
Nghe tới việc này, mọi người kinh ngạc hỏi:
"Nghĩa là sau này không còn cơ hội gặp lại cậu nữa rồi?"
Người trả lời là Bùi Dã, hắn một ngụm uống cạn rượu trong chén cười nhạo:
"Sao lại không gặp được, rõ ràng toàn bộ thế giới đều là bóng dáng của Khương Lộ mà!"
Khương Lộ cười không nói nữa, tôi nghĩ, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, đây có lẽ chính là kết thúc giữa hai người họ.
Nói không rõ là từ khi nào bắt đầu dần dần rời xa, không có sự giằng co lưu luyến, cũng chưa từng thật sự nghiêm túc nói lời từ biệt.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Có chăng chỉ là bỗng nhiên quay đầu, phát hiện ra đã chân chính chia lìa, kỳ thật vẻn vẹn chỉ bắt đầu từ một cái xoay người quá đỗi bình thường của rất nhiều năm trước.
Có người hóng xem náo nhiệt, sợ thiên hạ không đủ loạn, cười hì hì mở miệng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/phien-ban-nu-chinh-cua-chinh-chung-toi/c12.html.]
"Lại nói năm đó chúng ta còn từng tưởng rằng hai người sẽ ở bên nhau chứ, CP thanh mai trúc mã ai mà chẳng từng đu!"
Đáng tiếc sau đó lại chuyển đến một Tô Tĩnh Nghi......
Nói tới đây, mọi người bỗng nhiên phát hiện Tô Tĩnh Nghi không tới.
Tay cầm cốc của tôi hơi khựng lại, tìm kiếm những chuyện liên quan đến cái tên này trong trí nhớ, ký ức sâu sắc nhất lại là năm đó cô ta chuyển trường, bất an và cẩn thận từng li từng tí trong hoàn cảnh xa lạ.
Ngay cả đề không biết làm cũng không dám đi hỏi giáo viên, chỉ cầm bài thi len lén lau nước mắt trong phòng học lúc chạng vạng tối.
Tôi quay đầu nhìn thấy nên đi tới đưa khăn giấy, thân thiện mở miệng:
“Đừng khổ sở, luyện nhiều một chút là được, sau này không biết, cậu tới hỏi tôi, tôi dạy cậu.”
Sau đó có người vội vàng chạy tới nói Khương Lộ ở sân bóng rổ bị bóng đập trúng nên hôn mê, tôi theo bản năng dừng bút gọi người luôn im lặng, trầm tính, không thích nói chuyện cùng người khác một tiếng.
“Thẩm Thanh Kỳ, giúp một việc, dạy bạn học mới giải đề một chút.”
Hắn nghe tiếng quay đầu lại.
Tô Tĩnh Nghi ngẩng đầu nhìn qua.
Hồi ức bị gián đoạn, có người nghiêng đầu tò mò hỏi:
“Các cậu không biết sao? Năm đó cô ấy không để ý cha mẹ phản đối mà trộm hộ khẩu kết hôn với người đàn ông mà phía sau có một đám đàn em lần trước chúng ta gặp ấy. Vừa tốt nghiệp đã làm nội trợ, kết quả bản tính người đàn ông kia bại lộ, không chỉ ngoại tình còn bạo lực gia đình, quan trọng hơn là chơi bời lêu lổng không làm việc, khoảng thời gian trước cô ấy còn sinh non.”
Cùng một kết cục với kiếp trước của Tô Tĩnh Nghi.
Nói đến đây, nhắc tới Thẩm Thanh Kỳ là việc không thể tránh khỏi.
Bởi vì Tô Tĩnh Nghi trong lúc thống khổ bất lực thật sự đã đi tìm hắn, nhưng hắn cũng chỉ lạnh lùng nói một câu:
“Bạn học thì sao? Có quan hệ gì với tôi đâu?”
Tôi đặt cốc nước xuống, trong tiếng sụt sịt, nghiêng đầu nhìn người đàn ông từ đầu đến cuối chỉ im lặng ngồi trong góc kia.
Giống như năm đó khi vừa mới nhập học trung học cơ sở, sau khi vào lớp được tự chọn chỗ ngồi, tôi liếc mắt nhìn về phía nam sinh an tĩnh ngồi gần cửa sổ năm ấy.