Phiên Live Trò Chơi Gả Cho Quỷ - Chương 36: Hoang hải, lời tỏ tình tuyệt vời nhất (2)
Cập nhật lúc: 2024-05-16 23:23:50
Lượt xem: 286
Chỉ có anh mới có thể nhìn thấu được, bên trong vẻ ngoài ngây thơ của cô là một linh hồn cô đơn và dũng cảm như thế nào.
“Có một chuyện anh muốn hỏi em”.
“Là chuyện gì?”
Em không sợ anh, cũng không sợ vực thẳm, em luôn vững vàng tiến về phía trước, vĩnh viễn cũng không ngoảnh đầu lại.
“Có cái gì đáng sợ kia chứ”.
Đối với cô mà nói, sống nghĩa là không ngừng chiến đấu, thỉnh thoảng lại tìm thấy một vài niềm vui nho nhỏ trong những khoảng trống.
Một nụ hôn dịu dàng rơi xuống vầng trán mịn màng của cô.
Cô nhỏ giọng hỏi: “Lần đó của chúng ta… thực sự là mơ à?”
“Em nghĩ sao?”
“Dù gì em cũng không chịu trách nhiệm đâu”.
Đối phương xem ra không quá vui vẻ: “Vì sao? Em chẳng thích anh một chút nào à?”
"Đấng" đã lang thang và du hành trong vô số vũ trụ, tất cả những sinh vật tiên tiến mà anh ấy gặp đều phát cuồng vì anh, nhưng bản thân anh lại hết lần này đến lần khác đều ngã ở chỗ cô gái loài người nhỏ bé này.
“Kỳ thực… đúng là có chút xíu động lòng”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/phien-live-tro-choi-ga-cho-quy/chuong-36-hoang-hai-loi-to-tinh-tuyet-voi-nhat-2.html.]
Cô nàng giơ tay lên, làm ra vẻ biểu thị “một chút xíu” chính là nhỏ ơi là nhỏ, có thể coi như không có luôn.
“Một chút xíu làm sao mà đủ, anh xứng đáng có được tình yêu vĩnh cửu đó”.
“Em biết thế nào là yêu, nhưng thế nào mới được coi là vĩnh cửu?”
Tình yêu của con người thường đến rất nhanh và kết thúc một cách vội vàng. Có lẽ cuộc đời dài lâu của cô chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi trong sát na mà thôi.
“Vậy anh sẽ không ngừng bắt đầu lại, hết lần này đến lần khác cùng em gặp gỡ, hết lần này đến lần khác trong những tình huống không thể chối từ mà cùng em yêu đương”.
Lời tỏ tình khiến người khác không rét mà run này nghe chẳng khác nào một lời nguyền chẳng cách nào hóa giải.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Thế nhưng, lời này của anh chẳng đổi được lấy bất kỳ phản ứng nào của đối phương.
Cô quá mệt rồi, dựa vào người anh mà ngủ thiếp đi.
Phía sau, Ngọc Tử lặng lẽ đến gần: “Cho dù anh có giả vờ vô tội đến đâu tôi cũng có thể nhìn ra sự thật khủng khiếp đằng sau lưng anh”.
“Sư phụ tôi đã nói rồi, anh chính là khởi nguồn của tất cả mọi chuyện”.
Atula dịu dàng mỉm cười: “Ông ta tự cho rằng bản thân đã hiểu rõ tôi, kỳ thực thứ ông ta thấy chỉ là một chút da lông bên ngoài mà thôi”.
“Sư phụ tôi ông ấy… ông ấy muốn tôi chuyển lời đến anh”.
Cô nàng một bên uy hiếp, một bên lại run cầm cập, lời nói cũng chẳng mang theo chút sức thuyết phục nào, thế nhưng lại khiến vẻ mặt của anh lập tức thay đổi.
“Anh lựa chọn ở bên cạnh cô ấy, cũng tức là anh lựa chọn hữu thường, thế nên cũng chỉ có thể sử dụng sức mạnh hữu thường mà thôi… Anh không cứu được cô ấy, cô ấy sẽ ch/ết, sẽ cùng với thế giới này chìm vào địa ngục!”