Phòng ktx của tôi có người bị bắt nạt - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-08-01 22:05:27
Lượt xem: 65
Cô ấy nhẹ nhàng nói: "Li Li, đừng sợ."
Khuôn mặt của cô ấy gần với tôi đến nỗi tôi có thể mượn ánh sáng bên ngoài nhìn thấy rõ từng lỗ chân lông trên gương mặt đối diện.
Đó là Tiểu Nhuỵ, nhưng có vẻ như đó cũng không phải là cô ấy.
Cô ấy dường như bị một thứ gì đó ám vào, như thể đã thay đổi một con người khác.
Đó là một cảm giác khiến tôi không thể giải thích được.
Vì vậy, tôi không còn thực sự sợ hãi nữa.
Và sau đó, với một giọng hoàn toàn xa lạ, cô ấy nói từng chữ:
"Nghe đây, bản cung sẽ báo thù những con tiện tỳ thấp hèn đó!”
Ngày hôm sau là thứ Hai.
Trưởng ký túc xá, Uông Phương, đã trở lại vào buổi sáng.
Khi cô ấy quay lại, Tiểu Nhuỵ vẫn đang ngủ, còn tôi đã thức.
Cô ấy nhẹ giọng hỏi tôi, "Tiểu Nhuỵ thế nào rồi?" Trà Sữa Tiên Sinh
Tôi không biết phải trả lời như thế nào.
Uông Phương ngập ngừng nói, "Bọn Á Nam lần này thực sự là quá đáng."
Tôi tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với Tiểu Nhuỵ, nhưng Uông Phương lắc đầu và không nói gì.
Ôn Á Nam, Quách Oánh Oánh và Lưu Linh Linh cho đến trưa mới trở về ký túc xá.
Tiểu Nhuỵ đã tỉnh, cô ấy ngồi trên ghế và bắt đầu đọc to những từ vựng tiếng Anh như thể cô ấy vẫn ổn.
Á Nam đi tới, vỗ vỗ vai Hà Tiểu Nhuỵ nói: "Hi Ái Phi, ngày thứ bảy vừa rồi nàng có sướng không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/phong-ktx-cua-toi-co-nguoi-bi-bat-nat/chuong-5.html.]
Tôi có thể cảm thấy từ "sướng" là do Á Nam cố ý nói ra.
Cùng lúc đó, vai Tiểu Nhuỵ dường như hơi run lên.
“Á Nam, cậu… cuối tuần vừa qua cậu đưa Tiểu Nhuỵ đi làm gì vậy?” Tôi hỏi.
Ôn Á Nam không nói, nhưng Lưu Linh Linh đã trả lời với một nụ cười nham hiểm:
“Hát karaoke, uống rư.ợu, đi bar nhảy nhót, còn có thể có cái gì. Chỉ là những nơi bọn tớ thường tới, đem Hà Tiểu Nhuỵ mở mang tầm mắt."
Tôi nhìn Tiểu Nhuỵ, thấy cô ấy đột nhiên quay đầu lại với nụ cười trên môi: "Vậy thì ta thực sự phải cảm tạ các vị tỷ tỷ này.”
Ngay khi cô ấy nói xong, Á Nam và những người khác bắt đầu cười.
Á Nam (Trà Sữa Tiên Sinh) cười nói: "Con tiện nhân này bị chơi điên rồi hả?"
Tiểu Nhuỵ đột nhiên đứng dậy, đi tới trước mặt mấy người đó, khinh thường nói:
"Các vị tỷ tỷ à, cười từ từ thôi. Cái cằm này mới làm phải không? Nó không chịu nổi tác động mạnh như vậy đâu.”
Vài người vẫn đang cười đột nhiên đông cứng lại.
Á Nam mắng, "Hà Tiểu Nhuỵ, mày lấy đâu ra dũng khí để nhảy vào họng tụi tao vậy hả?
Trà Sữa Tiên Sinh
Hà Tử Nhuỵ cười nói: "Đương nhiên là ta không có gan, miệng của tỷ có thể dùng vào mục đích khác mà."
Á Nam sắc mặt tái nhợt. Cô ấy tức giận đến mức định xông lên đánh Tử Nhuỵ, nhưng lại bị Uông Phương túm lại.
"Hôm qua cậu đã làm quá đáng lắm rồi. Để cô ấy nói nói 1 xíu thì có gì đâu."
Hà Tiểu Nhuỵ mỉm cười với Uông Phương, sau đó liếc nhìn Quách Oánh Oanh, người có vẻ như đang chuẩn bị nói:
"Nghe nói người anh lớn trong danh sách anh trai mưa của tỷ đang lục tung cả thiên hạ để tìm tỷ đòi nợ. Đừng để lúc giets tỷ lại lỡ tay làm bị thương mấy vị tỷ tỷ khác nha."
Trước khi Quách Oánh Oánh có thể phản ứng lại, Tiểu Nhuỵ đã bước ra khỏi cửa phòng ngủ.
Để lại một vài người đứng im tại chỗ trong sự ngỡ ngàng.