Phu Quân Nhu Nhược - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-23 19:51:04
Lượt xem: 291
10
Tiễn Đường Hạc Thanh rời đi không lâu, Ngụy Hiến Quân đã mời ta đến nghe kể chuyện, ta đồng ý.
Mời ta tham gia hội thơ, ta cũng đồng ý.
Mời ta đi ngắm hoa, ta cũng đồng ý.
Hết lần này tới lần khác, đủ loại mưu kế đa dạng thay phiên nhau xuất hiện, chỉ chờ ta mắc bẫy.
Nhưng ta nhất định phải cho hắn ta biết, cuối cùng ai mới là đồ ngốc.
Khi nghe kể chuyện, hắn ta khoe khoang về gia sản của Ngụy gia, ta nghe được suy nghĩ của hắn ta, biết được rằng Ngụy gia đã thiếu hụt một thời gian dài, người của Ngụy gia làm quan trong triều dám thu thuế riêng lấp lỗ hổng trong nhà.
Nhưng dù sao, cũng không thể nào ngăn cản được việc trong nhà có chuột thành tinh, lỗ hổng lại càng ngày càng lớn. Nếu không giấu được mà bị đưa ra trước mặt hoàng đế, Ngụy gia sẽ gặp nguy hiểm.
Vì vậy, Ngụy Hiến Quân không chỉ coi trọng thân phận của ta, mà còn nhắm đến tiêu cục nhà ta.
Trong hội thơ, hắn ta khoe khoang về học vấn của mình. Ta lại vô tình biết rằng Ngụy thái hậu vì muốn bảo vệ Ngụy gia, thậm chí còn âm thầm mua quan bán tước.
Khi ngắm hoa, hắn ta cùng những người khác trong Ngụy gia giới thiệu những kỳ hoa dị thảo, ta ngoài mặt thì tươi cười nhưng trong lòng thì càng cười thầm, vì qua lời nói, ta lại phát hiện rằng, nhà bọn họ vậy mà có không ít người đang dính vào kiện tụng.
Ngụy Hiến Quân cho rằng ta thật sự thích hắn ta, mỗi ngày đều xuân phong đắc ý.
Dù ta ghê tởm hắn ta, không muốn diễn kịch nhưng ta cũng không thích việc người khác coi ta như kẻ ngốc, cho nên mỗi khi hắn ta nhả ra một chút manh mối, ta liền trực tiếp viết thư gửi cho Khương Kiều.
Khương Kiều cũng gấp rút hành động, không đến một tháng, trên dưới Ngụy gia đã cảm thấy bất an, Ngụy Hiến Quân lại càng thêm ân cần với ta.
Chỉ có điều, Thiết Đản gửi cho ta báo cáo về Đường Hạc Thanh khiến ta cảm thấy vừa buồn cười vừa chua chát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/phu-quan-nhu-nhuoc/chuong-9.html.]
Ngày mười hai tháng chạp, công tử đã đọc sách suốt sáu canh giờ, nhìn ngọc bội lén khóc nửa canh giờ, quên cả bữa sáng.
Ngày mười ba tháng chạp, công tử đã đọc sách năm canh giờ, ra ngoài thấy hai con ch.ó nhỏ có đôi có cặp, không hiểu vì sao công tử lại không vui, không màng đến hình tượng mà đuổi đi.
Cũng trong ngày mười ba tháng chạp, công tử đọc sách năm canh giờ, sau đó bắt đầu vẽ tranh, vẽ vài bức họa tiểu thư. Sau đó, hắn tức giận ném đi nhưng một lát sau lại nhặt lên, cất kỹ trong ngực.
Ngày mười bốn tháng chạp, công tử chỉ đọc sách được ba canh giờ, theo dõi công tử Ngụy gia và tiểu thư, về nhà thì tức đến mức bỏ ăn cơm.
Ngày mười lăm tháng chạp, công tử không đọc sách, ở nhà làm một con bù nhìn giống Ngụy công tử, dùng búp bê để xả giận.
……
Nếu không nhờ có Thiết Đản lén theo dõi hắn, ta cũng không biết Đường Hạc Thanh lại có những lúc trẻ con như vậy.
Ngày xưa, hắn chưa bao giờ có những hành động thù hằn người khác như vậy, phần lớn đều tự khuyên răn mình phải đối đãi với người khác bằng sự khoan dung, bây giờ lại đi so đo với cả mấy con chó.
Hơn nữa, không phải hắn không thể chậm trễ việc học của mình sao? Tại sao mỗi ngày lại học ít đi như vậy, cuối cùng còn không học được.
“Đây là thư mà công tử gửi cho người, Thiết Đản nói, công tử đã mạo hiểm theo dõi vài ngày, viết ra những tội trạng của Ngụy công tử.” Thiết Trụ đưa tin cho ta.
Trong thư, Đường Hạc Thanh nói hắn chỉ muốn báo ân, không đành lòng để ta bị lừa gạt, cho nên mới viết cái này cho ta, bên trong liệt kê rất nhiều việc Ngụy Hiến Quân đã làm trong mấy ngày qua.
Những việc này, ta đều đã biết.
Ngụy Hiến Quân một bên muốn chiếm hữu ta, một bên vẫn không bỏ được tình nhân nhỏ của mình. Hắn ta cảm thấy nếu chiếm hữu được ta thì chắc chắn sẽ tìm cách để cân bằng giữa ta và tình nhân.
Nhưng ta vẫn thấy Đường Hạc Thanh cực kỳ đáng yêu.
Nếu hắn ở trước mặt ta, ta nhất định không nhịn được mà lại muốn ôm hắn một lần, thật may là chỉ có mình ta ở đây, nhẫn nhịn đến mức trong lòng ngứa ngáy.
May mắn thay, có lẽ Ngụy gia không trụ được bao lâu nữa.