Phù Sinh Vạn Kiếp Cùng Người - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-07-06 15:22:27
Lượt xem: 2,138
"Ngươi cũng đã biết, trên nóc nhà chúng ta lợp bằng cỏ, thế nhưng là cỏ của thượng thần phó Vạn Ma Quật hái trở về? Toàn bộ tiên giới chỉ nơi này có, ngay cả Thiên Đế muốn một cây, cũng phải cúi đầu cúi người cùng Thượng thần lấy lòng, để Người vui mới có thể xin."
Tiểu đạo đồng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
Nhưng mà, dáng vẻ Thiên Đế cùng Trì Uyên cười làm lành, ta là gặp qua, đừng nói muốn tiên thảo, kể cả là chưa cần phải xin cá gì, Thiên Đế trước mặt trì Uyên không phải là rất cung kính hay sao?
Ta nửa tin nửa ngờ nhìn về phía hai người bọn họ, bọn hắn cùng nhau dùng ánh mắt đối với nhi đồng thiểu năng mà nhìn lại ta.
"Ta không tin, trừ phi các ngươi lấy một cây xuống đây cho ta nhìn một cái."
Ta cưỡng ép chất vấn, kết quả lọt vào tai bọn hắn kiểu gì mà lại nhìn ta khinh bỉ:
"Đừng cho là chúng ta không biết ngươi có chủ ý gì, ngươi chính là cái con gà trong mắt chỉ có tiền."
Tiểu đạo đồng một bộ xem thấu ta, ái chà, tiểu đạo đồng không hổ là theo đuôi Trì Uyên
Trì Uyên hừ lạnh một tiếng: "Học thuộc khẩu quyết ta dạy cho ngươi, tự nhiên sẽ bay lên được nóc nhà."
Nói tới nói lui, không phải liền là muốn để ta luyện khẩu quyết của hắn sao?
Ta cứ không làm đấy!
Tính toán một chút, cỏ tranh trên nóc nhà đáng tiền đúng không? Bản Phượng Hoàng trước tiên nhớ kỹ cái này rồi.
"Nếu ngươi có thể lấy xuống được bao nhiêu thì là của ngươi bấy nhiêu."
Trì Uyên không mặn không nhạt mở miệng, lại bị hắn nhìn thấu tâm tư rồi.
13
Nhưng mà, ta cuối cùng vẫn thu hồi sự chống trả quật cường của ta, bởi vì Phiêu Miểu cung của hắn thực sự quá lạnh.
Thế là, tiểu đạo đồng thành người giám hộ tạm thời của ta, à không, không phải, sư phụ tạm thời.
Ta lúc đầu tưởng rằng là Trì Uyên dạy ta, kết quả tiểu đạo đồng một mặt khinh thị biểu lộ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/phu-sinh-van-kiep-cung-nguoi/chuong-12.html.]
"Giết gà sao lại dùng đao mổ trâu? Ta dạy ngươi là được."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Ta không phải gà!"
Ta xụ mặt uốn nắn hắn.
"Ừa, không phải gà."
Tiểu đạo đồng hướng ta liếc mắt.
Tiểu đạo đồng tên là Thanh Hà, hắn nói đã đi theo Trì Uyên trên vạn năm, điều này quả là để cho ta giật nảy cả mình:
"Trên vạn năm mà lớn có chút xíu như thế?"
Thanh Hà xấu hổ đỏ bừng cả khuôn mặt:
"Chúng ta là tộc Hắc Quy ( rùa đen) vạn năm mới biến hóa, cho nên ta vẫn là tiểu hài tử thôi."
"À, thì ra ngươi là con rùa già a."
Ta bừng tỉnh đại ngộ.
"Không nói nữa, chúng ta bắt đầu."
Thanh Hà đưa tay chỉ vào ta, ta không thể di chuyển, tình thế bức người, không có cách nào, đành phải an tĩnh lại mặc niệm khẩu quyết.
"Đem khẩu quyết mới đọc đi đọc lại đi."
Thanh Hà nghiễm nhiên như một tiểu lão đầu, xụ mặt ra lệnh cho ta.
Nhưng có làm sao, ta cũng không nhớ được, chỉ cần chậm một chút, liền bị hắn đạp cho một cái vào mông.
Hắn sử dụng pháp thuật đạp ta, thật đúng là có thể đạp đụng đến ta, mỗi lần đem ta gạt ngã trên mặt đất, bởi vì ta hình thể tròn trịa, ngã xuống đất như một quả cầu lăn thật xa.
Mặc dù không bị thương, nhưng rất xấu hổ, bản Phượng Hoàng muốn mặt mũi.
Vì để sớm ngày trả lại mối tù đạp m.ô.n.g này, ta càng thêm nghiêm túc, hết ngày dài lại đêm thâu, chăm học khổ luyện, cứ như vậy vụng trộm nâng cao thực lực, sau đó kinh diễm thế giới.