Phù Sinh Vạn Kiếp Cùng Người - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-07-06 15:15:55
Lượt xem: 1,392
2
Trì Uyên uốn ba tấc lưỡi, thành công thuyết phục được ta.
Hắn dẫn ta tới nơi chọi gà, nơi đó quả nhiên là cả một biển toàn gà là gà.
Bởi vì ta dáng dấp đặc biệt, vừa lên đài liền bị vây đánh, chỉ là bọn chúng mổ ta, ta cũng không có cảm giác đau, ngược lại mỏ của bọn chúng lại đau muốn rơi ra.
Ta hậu tri hậu giác phát hiện, ta lại là một con gà cứng như sắt!
Ta quả nhiên là không giống bình thường, Trì Uyên nói đúng.
Bọn hắn tre già măng mọc, o ép hướng ta chạy tới, lại nhao nhao đổ vào bên cạnh ta.
Giống như là đang tự tìm đường chết.
Ta không có phí chút sức lực nào, toàn thắng.
Thời điểm ta bước xuống khỏi đài chọi, Trì Uyên đang ngồi đếm tiền, xem ra hắn thắng không ít.
Cứ như vậy, Trì Uyên mang theo ta đăng quang vô địch khắp các trận chọi gà lớn nhỏ, thắng được vô số ngân lượng.
Nhưng mà, hai chúng ta vẫn đơn thân gối chiếc.
Quả nhiên, có đôi khi, tiền cũng không thể giải quyết được tất cả vấn đề.
Xấu là vốn là một cái tội, ai bảo ta là một con gà xấu xí chứ.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nhưng mà Trì Uyên cũng không có ý định tìm vợ cho mình nữa, trong lòng ta lại ổn định lại..
Lúc cha mẹ ta tới tìm, ta đang sát phạt bừng bừng trong trận chọi gà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/phu-sinh-van-kiep-cung-nguoi/chuong-2.html.]
"Bảo bối, ta là mẫu thân con." Nương ta dung mạo như tiên nữ, khóe mắt đầy nước một tay ôm chầm ta, "Nhanh để nương xem thật kỹ một chút."
Bà ấy đúng là mẹ ta, ta có thể cảm giác được huyết mạch tương thông với bà ấy.
Nhìn xem bà ấy tuyệt sắc mỹ mạo, bụng ta lại bắt đầu nghi ngờ, bà ấy có phải là mắt mù tìm đầu heo thành thân, nên mới sinh ra ta xấu như vậy hay không.
Kết quả, cách đó không xa một mỹ nam đẹp như trích tiên hướng ta đi tới:
"Ta là cha con."
Ông ấy dung mạo như vậy mà là cha ta, có khi nào là đi đổ vỏ không?
Khi ông ấy đến gần, m.á.u của ta sôi trào giống như đã thức tỉnh, mẹ kiếp, thật đúng là cha ta a!
Nếu đã thế, ta vì sao xấu đến như thế kinh tâm động phách nhường này?
3
"Là do chưa tiến hóa thôi! A Ngâm của chúng ta là bảo bối cực kỳ xinh đẹp."
Cha ta giống như hiểu tâm tư của ta, một mặt cưng chiều cưỡng ép nói.
Mẹ ta ôm ta, hôn lấy hôn để, thật lâu không chịu buông tay, thanh âm nghẹn ngào:
"Nữ nhi ngoan của ta, tìm được con thật tốt, con phải chịu khổ rồi!"
"Nương, con không sao."
Ta vừa dứt lời, cái gì? Nương ta nói ta là nữ nhi.
"Nương, con là gà mái à?"