QUAY LẠI BÊN ANH - C13
Cập nhật lúc: 2024-08-11 09:55:17
Lượt xem: 186
27.
Trong nháy mắt bị hôn, tôi liền ngẩn ngơ.
Không phải Giang Lê Sâm.
Là Chu Minh Sinh.
Quá quen thuộc.
Môi lưỡi tiếp xúc, hắn dễ dàng cạy răng của tôi ra, tìm được nhược điểm có thể phát động tấn công nhất trên thân thể tôi.
Tư thế này rất không thoải mái.
Tôi cũng thấy khó chịu.
Mặt nạ của hắn làm tôi đau sống mũi.
Có lẽ là nhận ra tôi không thoải mái.
Lúc này hắn mới buông tôi ra.
Nhưng giây tiếp theo.
Thân thể tôi chợt nhẹ bẫng.
Hắn trực tiếp chặn eo tôi khiêng lên vai, rồi sải bước đi về phòng của hắn.
Vừa nghĩ tới lại phải gặp cô Đường.
Uất ức cùng khổ sở trong nháy mắt trào dâng ra.
Tôi liều mạng phản kháng.
Hắn lại giơ tay hung hăng tét m.ô.n.g tôi một cái.
Đau đến nỗi nước mắt tôi chảy ròng ròng.
Tôi vừa mắng hắn, vừa đá vừa đánh: "Chu Minh Sinh, anh có bệnh à?! Thả tôi xuống! Con mẹ nó tôi có quan hệ gì với anh sao? Anh đã có bạn gái rồi còn tới trêu chọc tôi?! Không phải anh đã quên tôi rồi sao! Không phải anh không nhận ra tôi sao?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/quay-lai-ben-anh/c13.html.]
28.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Chu Minh Sinh không hé răng nửa lời.
Tôi trực tiếp cắn hắn một cái đau điếng.
Cơ bắp Chu Minh Sinh quá cứng, tôi cắn đến nỗi quai hàm đau nhức.
Hắn vẫn không nói một tiếng, chỉ là thân thể run rẩy một chút.
Lúc bị ném vào trong chăn, miệng tôi vẫn còn đang mắng.
Chu Minh Sinh nặng nề đóng cửa lại.
Không có ai khác trong phòng.
Tôi nhặt những thứ có thể cầm được rồi ném về phía hắn.
Chu Minh Sinh cứ như không có việc gì, không trốn cũng không tránh, tiếp tục từng bước một đi về phía tôi.
Thẳng đến khi tôi ném giá ghi chú sượt qua gò má của hắn để lại một vết m.á.u dài.
Hắn dừng một chút, giơ tay dùng ngón cái lau đi, nhíu mày:
“Mạc Vãn, em cầm tinh con ch.ó à?”
Hắn mắng.
Một giây sau lại tiếp tục tiến lên, gắt gao đè tôi dưới thân.
Chu Minh Sinh một tay cởi cúc áo sơ mi, tay kia giữ chặt hai tay tôi, đè lên đỉnh đầu.
Động tác không hiểu sao mang theo cảm giác sắc tình.
Nhưng tôi càng giãy mạnh hơn:
“Không phải anh thích Đường An An sao! Chu Minh Sinh, anh là súc sinh à?”