Quý Phi đam mê làm cá muối - Chương 744
Cập nhật lúc: 2024-09-20 15:47:02
Lượt xem: 152
Dù mọi người không biết vì sao Cảnh phi bị phạt, nhưng mọi người đều hiểu một chuyện —
Chỉ cần có thể lấy lòng Quý phi, thì sẽ có cơ hội trèo cao. Tô tiệp dư là một ví dụ sống điển hình.
Điều này cũng cho thấy Hoàng đế sủng ái Quý phi đến mức nào.
Các phi tần đương nhiên là đố kỵ ghen tức, các phi tần cấp bậc cao thì không nói tới, các nàng giữ thân phận, không muốn người khác coi thường mình.
Nhưng các phi tần cấp bậc thấp lại không thể ngồi yên.
Để trở thành Tô tiệp dư thứ hai, các nàng liều mình luồn cúi, đến cung Vân Tụ cố lấy lòng Quý phi.
Nhất thời cung Vân Tụ náo nhiệt như phố phường.
Tiêu Hề Hề bị ồn ào làm đau cả đầu, bèn dứt khoát lấy cớ dưỡng thương đóng cửa không tiếp khách.
Mọi chuyện lẽ ra nên kết thúc ở đây, nhưng không hiểu sao chuyện này lại lan truyền ra ngoài cung, ban đầu mọi người chỉ nói Hoàng đế vô cùng sủng ái Quý phi, hậu cung không ai sánh bằng, sau đó ngày càng phóng đại hơn, lời đồn dần thay đổi.
Có người nói Quý phi độc sủng, đè đầu các phi tần khác, các phi tần khác thật đáng thương khi phải hạ thấp tôn nghiêm, dựa vào Quý phi để tồn tại.
Còn có người nói Quý phi cố ý hãm hại các phi tần khác, đã có vài phi tần đắc tội với Quý phi, sau đó bị phạt trượng bị giáng chức, kết cục rất thê lương.
Hậu cung hiện giờ là thiên hạ của Quý phi, không ai dám tranh với nàng.
Các quan Ngự sử cảm thấy chuyện này không thể kéo dài, lần lượt viết tấu chương dâng lên Hoàng đế, hy vọng Hoàng đế có thể kiềm chế hành vi của Quý phi, ngăn Quý phi làm loạn quy tắc trong hậu cung.
Các tấu chương với luận điểm hùng hồn đầy đủ, cuối cùng chủ đề lại quay về vấn đề lập hậu.
Ngự sử cho rằng sở dĩ Quý phi có thể một tay che trời là vì hậu cung không chủ.
Chỉ cần có chính cung Hoàng hậu, dù Quý phi có được sủng ái đến đâu cũng chỉ là phi tần, gặp chính cung chỉ có thể quỳ gối cúi đầu.
Lạc Thanh Hàn ném hết số tấu chương này sang một bên, không buồn nhìn lại.
Hôm nay sau khi hạ triều, hắn vừa ra khỏi điện Nghị Sự, Khổng nữ sử bên cạnh Thái hoàng thái hậu đã tới mời hắn.
“Khởi bẩm Hoàng thượng, Thái hoàng thái hậu đã lâu không gặp ngài, cảm thấy rất nhớ ngài, muốn mời ngài đến uống trà.”
Lạc Thanh Hàn đại khái có thể đoán được Thái hoàng thái hậu muốn nói gì. Hắn hơi khó chịu, nhưng vẫn bãi giá đến cung Trường Lạc.
Lúc đến cung Trường Lạc, Thái hoàng thái hậu trông vẫn hiền lành tốt bụng. Bà quan tâm hỏi.
“Chuyện Quý phi bị hành thích đã có manh mối gì chưa?” Lạc Thanh Hàn “Vẫn chưa.”
Thái hoàng thái hậu thở dài “Ai gia biết người thương xót Quý phi, sợ nàng chịu ấm ức, nhưng người không cần thiết phải coi trọng nàng như vậy. Hiện giờ trong ngoài cung có vô số người muốn nàng chết, nếu người thật lòng thích nàng, phải biết kiềm chế một chút, đừng để người khác đổ dồn chú ý về nàng.”
Lạc Thanh Hàn điềm nhiên nói “Đa tạ hoàng tổ mẫu nhắc nhở, chính vì có nhiều người nảy sinh ác ý với Quý phi, trẫm mới càng muốn mọi người biết Quý phi quan trọng với trẫm đến nhường nào, trước khi bọn họ ra tay với Quý phi, trước tiên phải nghĩ xem liệu bản thân có chịu đựng được sự trả thù từ đế vương một nước hay không.”
Thái hoàng thái hậu không nói nên lời.
Lạc Thanh Hàn “Trẫm là đế vương, nếu cả chuyện sủng ái một phi tần cũng phải lén lút thì trẫm làm đế vương có ý nghĩa gì? Hoàng tổ mẫu thấy thế sao?”
Thái hoàng thái hậu cau mày nói “Hậu cung không có mỗi một mình Quý phi.”
Lạc Thanh Hàn “Thế thì sao? Trẫm thích Quý phi, chỉ muốn sủng ái mình nàng, còn về các phi tần khác, các nàng không được trẫm sủng ái thì chỉ có thể trách các nàng kém cỏi.”
Thái hoàng thái hậu nhíu chặt mày hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/quy-phi-dam-me-lam-ca-muoi/chuong-744.html.]
Lạc Thanh Hàn “Lẽ nào hoàng tổ mẫu cho rằng trẫm nên từ bỏ yêu thích của mình, chủ động sủng ái các phi tần trong hậu cung sao?”
Thái hoàng thái hậu nói “Ai gia không có ý này, ai gia chỉ mong người có thể ban ân đều nhau, đừng chỉ sủng ái một mình Quý phi, thanh xuân của nữ nhân chỉ có mấy năm, đừng để các nàng lãng phí trong thâm cung.”
Lạc Thanh Hàn nhếch môi khẽ cười “Ban đầu kiên quyết chọn các nàng vào cung không phải là hoàng tổ mẫu sao? Người thật sự khiến các nàng lãng phí thanh xuân không phải là người sao?”
Thái hoàng thái hậu mắng “Người đang nói gì vậy? Ai gia chọn phi tần cho người, lẽ nào không phải vì muốn tốt cho người sao? Sao người còn đổ lỗi cho ai gia?”
Lạc Thanh Hàn vuốt nhẹ ngọc bội đồng điếu treo bên hông, điềm tĩnh nói.
“Hoàng tổ mẫu là trưởng bối, dù trưởng bối nói gì làm gì cũng đều có lý, trẫm không dám oán trách.”
Thái hoàng thái hậu tức giận đau n.g.ự.c khi nhìn bộ dạng lãnh đạm của hắn.
Bà ấn ngực, tức giận nói “Nếu người đã nói vậy thì ai gia cũng không quản chuyện của người nữa, người thích làm gì thì làm, sau này có gây ra họa gì thì người cũng đừng trách ai gia không cảnh báo trước cho người!”
Lạc Thanh Hàn “Hoàng tổ mẫu đừng vì chuyện nhỏ này mà tức giận, nếu tức giận hại đến sức khỏe thì không đáng.”
Hắn đứng dậy, dáng vẻ rất cung kính.
“Người nên nghỉ ngơi cho tốt, sau này bớt nhọc lòng, trẫm còn công vụ cần xử lý, không thể ở cùng người nữa, cáo từ.”
Sau khi hắn rời khỏi cung Trường Lạc, Thái hoàng thái hậu cuối cùng không nhịn được nữa, đập mạnh xuống bàn.
“Hoàng đế thật là … thật là …”
Bà thật sự không tìm được từ thích hợp, hơi thở như tắc nghẹn trong lồng ngực. Khổng nữ sử vội bước tới, giúp bà vuốt lưng nhuận khí, nhẹ giọng khuyên.
“Người đừng tức giận, Hoàng đế còn trẻ, lời lẽ hành động đương nhiên có hơi sắc bén một chút, qua mấy năm nữa ngài ấy sẽ dần chín chắn hơn, không phải Tiên đế trước kia cũng như vậy sao?”
Thái hoàng thái hậu cười lạnh “Trước kia ai gia tưởng Hoàng đế là người điềm tĩnh, nào ngờ sau khi trở thành Hoàng đế, tính tình ngày càng ngang ngược. Đặc biệt là sau khi sắc phong Quý phi, Hoàng đế càng không xem ai gia ra gì, nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng sau này trong cung sẽ không còn chỗ cho ai gia nữa.”
Khổng nữ sử vội nói “Không đâu, người nghĩ nhiều rồi.”
Thái hoàng thái hậu đột nhiên hỏi “Phía Trưởng công chúa Hoa An vẫn chưa có tin tức gì sao?”
Khổng nữ sử “Nghe nói đã tìm thấy cao nhân rồi, không lâu nữa sẽ đưa vào cung.”
Thái hoàng thái hậu suy nghĩ một chút “Trong cung không an toàn, rất dễ bị Hoàng đế phát hiện, ai gia phải xuất cung một chuyến.”
Bà sai người gọi Cam Phúc đến.
Sau khi Thịnh Vĩnh Đế băng hà, Cam Phúc được điều đến cung Trường Lạc hầu hạ Thái hoàng thái hậu.
Hắn cực kỳ thông thạo mọi việc trong cung, vừa giỏi văn vừa giỏi võ, là một nhân tài hiếm có, chẳng bao lâu đã được Thái hoàng thái hậu trọng dụng.
Cam Phúc vừa vào cửa đã quỳ bái trên đất. “Nô tài bái kiến Thái hoàng thái hậu.”
Thái hoàng thái hậu “Hai ngày nữa ai gia muốn đến chùa Quang Chiếu cầu phúc, ngươi sắp xếp đi.”
“Vâng.”
Hai ngày sau, Thái hoàng thái hậu rời cung, cùng Trưởng công chúa Hoa An đến chùa Quang Chiếu cầu phúc, trong chùa Quang Chiếu, bà gặp một vị cao tăng đắc đạo vân du bốn phương.
Nghe nói Thái hoàng thái hậu rất tín phục vị cao tăng này, nghe ông ấy giảng Phật pháp hơn một canh giờ, lúc rời đi, cao tăng còn tặng Thái hoàng thái hậu một chuỗi Phật châu làm từ gỗ cẩm lai.
Nghe nói chuỗi Phật châu này đã được khai quang, có tác dụng xua đuổi tà ma, bảo vệ bình an.