Răng khôn - Chap 6 - end
Cập nhật lúc: 2024-09-27 09:51:44
Lượt xem: 46
11
Sau đám cưới, Cố Thời Dã và tôi trở về với cuộc sống hàng ngày, nhưng mọi thứ dường như đã thay đổi theo một cách tốt đẹp hơn. Chúng tôi không còn phải che giấu tình cảm hay lo lắng về ánh mắt của người khác. Chúng tôi sống cho chính mình, và mối quan hệ giữa tôi và anh ngày càng sâu sắc hơn.
Cố Thời Dã bận rộn với các dự án điện ảnh mới, nhưng anh luôn dành thời gian để chăm sóc và quan tâm đến tôi. Mỗi buổi sáng, anh sẽ thức dậy sớm chỉ để chuẩn bị bữa sáng cho tôi, dù tôi có bảo rằng không cần. Anh vẫn cứ kiên trì làm những điều nhỏ nhặt, và chính những điều đó khiến tôi yêu anh nhiều hơn mỗi ngày.
Một ngày, khi đang ngồi bên cửa sổ đọc sách, Cố Thời Dã đến gần và ôm tôi từ phía sau, giọng anh trầm ấm vang lên: "Chúng ta đã bên nhau một thời gian rồi. Em có nghĩ đến việc có con không?"
Tôi khựng lại, hơi ngạc nhiên với câu hỏi của anh. "Anh muốn có con sớm thế sao?" Tôi hỏi lại, xoay người để nhìn vào đôi mắt dịu dàng của anh.
Cố Thời Dã cười khẽ, nắm lấy tay tôi và nói: "Không phải là sớm, mà là anh muốn biết suy nghĩ của em. Anh luôn muốn có một gia đình nhỏ với em."
Câu nói của anh khiến tôi cảm động. Thực sự, tôi chưa nghĩ đến việc làm mẹ, nhưng khi nghe Cố Thời Dã nói, ý nghĩ đó dần hiện ra trong tâm trí tôi.
“Em… em chưa hoàn toàn sẵn sàng, nhưng nếu đó là điều anh muốn, em sẵn sàng thử" tôi đáp, mỉm cười nhẹ nhàng.
Cố Thời Dã cười lớn và ôm tôi thật chặt. “Anh không ép buộc em. Chúng ta có thể đợi đến khi cả hai sẵn sàng. Anh chỉ muốn tâm sự suy nghĩ của mình cho em biết thôi."
Từ ngày hôm ấy, chúng tôi thường xuyên nói về tương lai và viễn cảnh của một gia đình nhỏ. Cố Thời Dã luôn thể hiện sự háo hức với việc trở thành một người cha, và điều đó càng làm tôi cảm thấy hạnh phúc khi nghĩ về tương lai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/rang-khon/chap-6-end.html.]
Vài tháng sau, chúng tôi nhận được tin vui – tôi đã mang thai. Cố Thời Dã vui mừng không tả nổi, anh cười suốt cả ngày và không ngừng nói về việc sẽ chuẩn bị như thế nào để đón chào đứa con đầu lòng của chúng tôi.
Trong suốt thai kỳ, Cố Thời Dã chăm sóc tôi rất kỹ lưỡng. Anh tìm hiểu mọi thứ về cách chăm sóc phụ nữ mang thai, từ chế độ dinh dưỡng cho đến các bài tập nhẹ nhàng. Dù bận rộn với công việc, anh luôn cố gắng dành thời gian để đưa tôi đi khám thai và cùng tôi theo dõi sự phát triển của em bé.
"Anh thật sự rất mong chờ ngày con chúng ta chào đời" Cố Thời Dã thường nói, ánh mắt anh lấp lánh mỗi khi nghĩ về điều đó.
Ngày tôi sinh, Cố Thời Dã ở bên cạnh suốt thời gian tôi nằm viện. Khi nghe tiếng khóc đầu tiên của con, anh bật khóc, nước mắt tràn đầy hạnh phúc. Anh bế con vào lòng, nhẹ nhàng nói: "Chúng ta đã có gia đình thực sự rồi."
Nhìn Cố Thời Dã và con, tôi biết rằng cuộc đời mình đã hoàn toàn trọn vẹn. Giờ đây, không chỉ có tình yêu giữa hai người, mà chúng tôi còn có một sinh linh bé nhỏ để cùng nhau chăm sóc và bảo vệ.
Thời gian trôi qua, gia đình chúng tôi ngày càng ấm cúng và hạnh phúc. Chúng tôi luôn cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, và tình yêu của chúng tôi không ngừng lớn lên qua từng ngày. Cố Thời Dã không chỉ là một người chồng tốt, mà còn là một người cha tuyệt vời. Anh luôn dành mọi thời gian có thể để ở bên con và tôi, dù công việc có bận rộn thế nào.
"Chúng ta đã đi được một chặng đường dài" Cố Thời Dã nói vào một buổi tối, khi anh ôm tôi và con trong vòng tay. "Nhưng anh tin rằng chặng đường phía trước sẽ còn đẹp hơn."
Và đúng là như vậy, cuộc sống của chúng tôi giờ đây không còn là những giây phút cô đơn hay đau khổ như trước. Chúng tôi đã tìm thấy tình yêu đích thực và xây dựng một gia đình với tất cả tình yêu, sự tin tưởng và hy vọng.
Cuộc hành trình của chúng tôi bắt đầu từ những mảnh vỡ, nhưng giờ đây nó đã kết thúc trong hạnh phúc viên mãn. Tôi biết rằng, chỉ cần là nơi có Cố Thời Dã và con, tôi sẽ luôn có một nơi để trở về, một nơi mà tôi có thể gọi là nhà.