Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

RANH GIỚI KẾT THÚC GIỮA TÌNH BẠN VÀ TÌNH YÊU - C8

Cập nhật lúc: 2024-06-29 22:05:46
Lượt xem: 1,737

09

 

Tôi không biết Lục Hứa làm sao có được phương thức liên lạc của tôi.

 

Tôi vừa tắm xong, chuẩn bị đi ngủ thì nhận được điện thoại của hắn.

 

"Bây giờ cậu đang ở cùng với ông chủ của cậu à?"

 

Lúc này mới qua mấy giờ, hắn đã biết rõ quan hệ giữa tôi và Ôn Lễ Hành, tôi có chút kinh ngạc.

 

Nhưng nghĩ đến Lục Hứa cũng không phải người bình thường, đoán chừng quan hệ rộng, điều tra chuyện của tôi rõ ràng cũng không phải việc khó gì.

 

"Có việc cứ nói, tôi còn phải đi ngủ."

 

"...... Tiểu Phong, mấy năm nay tôi một mực suy nghĩ một vấn đề, lại nghĩ như thế nào cũng không rõ. Cậu rốt cuộc vì cái gì lại biến thành như vậy? Vì cái gì giống như đang giận tôi? Hơn nữa thái độ cậu đối với Cố Tích cũng rất lạnh nhạt, cậu ấy không phải là bạn tốt nhất của cậu sao? Hôm nay là sinh nhật cậu ấy, cậu đã quên rồi sao?"

 

Tôi cảm thấy cảm xúc mình vừa bình tĩnh lại lại chuẩn bị dâng lên.

 

Không biết vì sao, Lục Hứa luôn có năng lực làm cho tâm tình tôi kích động.

 

Bất kể là khổ sở, hay là tức giận.

 

Có lẽ là lời nói Ôn Lễ Hành nói với tôi đêm nay đối với tôi có ảnh hưởng, thế cho nên tôi không nhịn được mắng lại:

 

"Lục Hứa, chúng ta trước kia không phải bạn bè, cho tới bây giờ cũng không phải."

 

Phía đối diện im lặng vài giây.

 

"Cậu vẫn luôn nghĩ như vậy?"

 

"Đúng."

 

Hai người có mối quan hệ không bình đẳng, làm sao có thể làm bạn bè được?

 

Lúc học trung học, vẫn có người gọi đùa tôi là người hầu của hoa khôi trường, khi đó Lục Hứa không phủ nhận, còn cười theo.

 

"Cho nên những chuyện trước kia khi chúng ta chơi chung tính là cái gì?"

 

"Cậu đang nói về hoa khôi trường và người hầu nhỏ của cô ta sao?"

 

"Tôi chưa từng nghĩ như vậy, Cố Tích cũng chưa từng nghĩ như vậy!"

 

"Vậy cậu thật sự hiểu Cố Tích, khẳng định cô ta không nghĩ như vậy sao?"

 

"Những năm này cậu không từ mà biệt, Cố Tích ấy vẫn luôn quan tâm, nhớ nhung cậu, mỗi ngày đều rất khổ sở, cậu vậy mà ở sau lưng nói cậu ấy như vậy..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ranh-gioi-ket-thuc-giua-tinh-ban-va-tinh-yeu/c8.html.]

 

"Chậc, còn không chịu cúp điện thoại? Em không thấy ghê tởm, nhưng tôi thấy phiền."

 

Ôn Lễ Hành không biết đi vào lúc nào, cầm lấy di động.

 

Trước khi cúp máy, còn mơ hồ nghe được giọng nói lo lắng của Lục Hứa truyền đến:

 

"Trong phòng cậu tại sao lại có giọng đàn ông? Là Ôn Lễ Hành sao? Cậu và anh ta không phải cấp trên cấp dưới sao, vì sao hơn nửa đêm còn ở bên nhau?"

 

Nhưng mà không có ai trả lời hắn, lưu lại chỉ là một trận tiếng bíp.

 

Nhìn Ôn Lễ Hành chỉ mặc một áo choàng tắm, còn buộc khá hở hang, tôi chần chờ nhắc nhở: "Ông chủ, anh vẫn nên mặc thêm một bộ quần áo đi!"

 

"Làm sao vậy, khó coi à?"

 

"Cũng không phải, chỉ là hơn nửa đêm, một cô nam quả nữ..."

 

"Trợ lý Ninh." 

 

Ôn Lễ Hành vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi: "Đầu óc em đang suy nghĩ cái gì? Cả ngày chỉ nghĩ những thứ này có đúng không, trách không được em chỉ là trợ lý luật sư."

 

"...... Ông chủ, tôi là trợ lý luật sư là bởi vì giấy phép hành nghề luật của tôi chưa đủ. Hơn nữa, tôi vẫn còn trẻ."

 

「……」

 

Ôn Lễ Hành quả nhiên không chịu nổi khi người khác nhắc tới tuổi tác, mặt đen lại.

 

Sau một lúc lâu, anh mới sâu kín nói: "Trợ lý Ninh nếu như có thể sử dụng kĩ năng làm tôi tức c.h.ế.t dùng ở trên người đôi cẩu nam nữ kia, tôi sẽ rất vui mừng."

 

Cẩu nam nữ?

 

Ta bị sốc bởi những lời này của Ôn Lễ Hành.

 

Nhìn bề ngoài anh ấy tự phụ tao nhã, thân sĩ khiêm tốn.

 

Thế nhưng tại sao mỗi lần nói chuyện, anh ấy đều phá hư khí chất trên người như vậy......

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Nhớ tới cái gì, tôi đột nhiên nói: "Ông chủ, cái túi anh đưa cho tôi..."

 

"Cái túi kia làm sao vậy? Em chê tôi lấy tiền đắt? Đây đã là tôi cho người giảm giá rồi, không cần phải bàn cãi nữa. Không muốn thì ném đi, tiền tôi sẽ không trả lại đâu."

 

Anh ấy cũng không thèm nghe, quay đầu bước đi.

 

Tôi: "......

 

Loading...