Sau khi bạn trai tôi ngoại tình - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-08-08 21:58:59
Lượt xem: 409
Vào thời đại mà thông tin liên lạc điện tử phát triển cao độ, mùa xuân đang đến gần, người đưa thư thả một chiếc phong bì màu trắng như tuyết vào hộp thư ở tầng dưới nhà tôi.
Khi bố tôi đi lấy báo, ông đã mang nó lên cho tôi. Ông cảm thấy ở thời đại này, người ta vẫn dùng bút để viết thư thì thật là chứa đầy tình cảm.
Tôi đã đọc lá thư dài này ba lần.
Bức thư viết:
“Học tỷ Thanh Thu, sau khi chị nhận quà của em rồi rời đi ngày hôm đó, em đã ngồi trong quán cà phê khóc mãi cho đến khi dùng hết khăn giấy trên bàn. Mọi người trong quán cà phê đều nhìn em chằm chằm. Em khóc vì rất biết ơn chị. Nhiều năm trước chị đã cứu em một lần, ngày hôm đó chị lại cứu em thêm lần nữa, chị có thấy kỳ lạ không? Xin để em kể lại từ đầu.”
“Theo trí nhớ của em, em đã mang trong mình dấu vết của sự xấu hổ - mẹ ruột của em là một kẻ ngốc sống ở làng. Bà được bà ngoại đưa về nhà và đuổi ra ngoài sau khi sinh ra em. Cha và bà nội em là những người đều ham mê mô hình đa cấp, lừa gạt tất cả người thân, bạn bè và hàng xóm, cuối cùng bỏ hết cả tiền của mình vào đó. Hồi cấp hai, vì không có tiền nên em chỉ có một chiếc quần lót để mặc. Bạn cùng phòng cố ý làm ướt quần áo em thay ra khiến em chỉ có thể không mặc đồ lót mà đến lớp. Tiếp đó họ la làng cho cả lớp biết em không mặc đồ lót và mắng em là đồ vô liêm sỉ. Vì vậy, khi trở về ký túc xá sau giờ tự học buổi tối, em đã dùng bàn chải đánh răng của họ để cọ bồn cầu - chị biết không, lúc đó em biết tâm hồn mình không còn trong sạch nữa."
"Rồi bố em lại làm gãy tay em lần nữa."
"Trong thời điểm đen tối nhất, em nhận được thư của chị. Cô Chu nói với em rằng nó được viết bởi một người chị cũng bị gãy tay giống em. Em tưởng cô ấy nói đùa, em đã đặt lá thư dưới gối và suy nghĩ về chị. Em đoàn chị rất thích cười, khi cười đôi mắt chị như vầng trăng khuyết hiền dịu”.
“Sau khi tay phải bình phục, em vẫn thường viết bằng tay trái”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/sau-khi-ban-trai-toi-ngoai-tinh/chuong-15.html.]
Sau này, em đỗ đại học và hẹn hò với một người bạn trai rất tốt và hiền lành. Em đã nghĩ rằng sau khi tốt nghiệp sẽ cưới anh ấy, em sẽ có gia đình của riêng mình. Nhưng vận rủi lại sớm ập đến với em. Bố em ép em đến gặp ông trùm chỗ ông ta vay nặng lãi để ông ấy có thể khất nợ và còn kiếm được thêm tiền. Em đã cố gắng trốn khỏi nhà và nhanh chóng nhận được cuộc gọi - bố em trên đường đi tìm em đã bị xe tông chét.”
Trà Sữa Tiên Sinh
“Em đã lặp lại hỏi đi hỏi lại với vẻ hoài nghi. 'Vậy, ông ấy thực sự đã c,hết ngay tại chỗ chứ?’’ “Ông ấy ch,ết rồi phải không?'"
"Người kia lại khẳng định một lần nữa, em ngây ngất ngẩng đầu lên - mọi chuyện đã kết thúc rồi. Quá khứ đen tối bị tra tấn và tương lai u ám đã kết thúc bằng cái ch,ết của bố em. Nhưng em nhanh chóng ngừng cười. Bạn trai em đang dùng 1 ánh mắt kinh sợ nhìn em, anh ấy thực sự không thể chấp nhận được một cô gái nóng lòng chờ đợi bố mình c.h.ế.t nên đã bỏ rơi em.”
"Lúc đó em biết đàn ông là không đáng tin cậy, em hận cả thế giới. Em chơi đùa với tình cảm của đàn ông và dùng nhiều cách khác nhau để kiếm tiền. Vì em đã khổ sở vì tiền suốt hai mươi năm qua nên chắc chắn em phải có rất nhiều tiền. Bề ngoài em tỏ ra ngây thơ, giản dị nhưng thực chất trong lòng em đầy cay đắng và thù hận”.
“Sau khi em đi thực tập, người cố vấn của em rất gay gắt và thờ ơ. Anh ta không chịu dành thời gian để cho em biết những thông tin cần thiết mà thay vào đó, anh ta đổ lỗi cho em vì dự án chậm tiến độ trước mọi người trong cuộc họp hàng tuần. Anh ta còn mắng mỏ em vì không biết gì và tại sao em lại ngu ngốc như vậy. Thế là em quyết định trả đũa, em giả vờ tôn thờ anh ta, rồi lợi dụng anh ta cho đến khi không còn hữu dụng nữa thì em vứt bỏ."
"Tiền bối, thật xin lỗi, sau này em mới biết anh ta là bạn trai của chị. Em đã hủy hoại cuộc đời của chị, trước đó em cũng đã hủy hoại cuộc sống của rất nhiều người."
"Tiền bối, ngày đó nhìn thấy chị, cũng không khác gì trong tưởng tượng của em. Chị giống như vầng trăng sáng nhất, so với em, em chính là bóng tối cô độc phía sau mặt trăng."
"Chính hành động nhận món quà và tha thứ của chị đã cứu em một lần nữa. Từ sự tha thứ của chị, em cảm nhận được một nhân cách thực sự tươi sáng là như thế nào."
"Tiền bối, sợi dây chuyền đó rất sạch sẽ. Em đã dùng tiền thực tập của mình mua nó. Chị lại kéo em ra khỏi vũng lầy lần nữa, cảm ơn chị.”