Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

SAU KHI SỐNG LẠI TÔI ĐÃ NỔI ĐIÊN - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-09-12 19:57:10
Lượt xem: 854

5

Vừa nhìn đã biết là tâm tư của hai người bọn họ vẫn chưa chế.c.

 

Phỏng chừng là còn muốn lặp lại chuyện ở kiếp trước, đem tôi hôn mê choáng váng đưa qua đó.

 

Nghĩ đến khả năng này, ngọn lửa trong lòng tôi lại một lần nữa muốn bốc lên.

 

Tôi bực bội mà nhìn xung quanh, lại đi qua nhặt lên bàn chải chà toilet, hướng về đầu cờ hó của Lục Chi Chi mà đánh.

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

 

“Có đồng ý hay không!”

 

Lục Chi Chi ôm đầu khóc rống.

 

Mẹ tôi vội vàng khóc đồng ý.

 

Cha tôi chạy nhanh vào phòng lấy sổ hộ khẩu.

 

Tôi cầm được giấy chứng nhận trên tay, đeo lên cặp sách lập tức  phải rời khỏi cái nhà này.

 

Lúc tôi chuẩn bị bước ra cửa, cha tôi bỗng nhiên nói một câu tàn nhẫn: “Mày cho rằng cánh cứng rồi, để tao nhìn xem, không có người lớn, mày có thể kiên cường tới khi nào!”

 

Nghe vậy, tôi lại vòng trở về.

 

Ba người họ hoảng sợ, cảnh giác mà nhìn tôi.

 

Tôi vươn tay về phía cha tôi: “Nhờ ông nhắc nhở tôi, tôi còn chưa đủ 18 tuổi, các người đối với tôi phải có nghĩa vụ nuôi dưỡng, chi phí sinh hoạt trước khi thi đại học, chi phí ăn ở, còn có đêm nay tôi không về trường học được, đến khách sạn ở, mau đưa tiền.”

 

Sắc mặt cha tôi lập tức đen. Nhưng e sợ uy nghiêm của bàn chải chà toilet trên tay tôi, ông ta nhịn đau cho tôi 2.000 nhân dân tệ (gần 7 triệu).

 

Tôi biết, 2.000 nhân dân tệ này là mua đứt quan hệ tình thân của chúng tôi.

 

Như vậy cũng tốt.

 

Nhận được tiền, tôi không chút lưu luyến mà rời đi.

 

Chỉ để lại một câu: “Đừng quên ngày mai đi giúp tôi đăng ký ở ký túc xá.”

 

2.000 nhân dân tệ, dùng đến thi đại học vẫn dư dả.

 

Nhưng sau khi thi đại học sau, mọi thứ tôi phải tự mình nghĩ cách.

 

Cầm số tiền này, tôi không nở vào khách sạn ở, mà là trốn vào một tiệm net.

 

Cả đêm 20 nhân dân tệ. (khoảng 70k)

 

Mỗi một khoản chi tiêu tôi đều phải tính toán tỉ mỉ.

 

Ngày hôm sau, khi tôi mang theo mùi t.h.u.ố.c lá bị lây dính ở tiệm net vào phòng học, phát hiện ánh mắt các bạn học nhìn tôi rất kỳ lạ.

 

Thậm chí còn có người, trực tiếp chỉ chỉ trỏ trỏ tôi.

 

Nhưng không có ai đến nhảy trước mặt tôi nên tôi không quan tâm.

 

Ta ngáp một cái, bước đến chỗ của mình ngồi xuống.

 

Mới vừa ngồi xong, tôi lập tức phát hiện không đúng.

 

Trên quần truyền đến cảm xúc nhão nhão dính dính.

 

Tôi đứng lên, quần lại bị keo dán cường lực làm cho dính chặt vào ghế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/sau-khi-song-lai-toi-da-noi-dien/chuong-5.html.]

 

Bởi vì động tác của tôi quá lớn, lúc đứng lên đã không cẩn thận làm bàn học bị ngã.

 

Từ bên trong rơi ra mấy con chuột chết.

 

Tôi theo bản năng nhìn các bạn học xung quang.

 

Biểu tình của bọn họ khác nhau, có xem náo nhiệt, cũng có vui sướng khi người gặp họa, chỉ là không có một ai đối với tôi đồng tình.

 

Việc đã đến nước này, tôi cũng không cần che giấu trạng thái tinh thần của mình nữa.

 

Tôi tiện tay kéo cổ áo của một bạn học nữ gần tôi nhất.

 

“Ai làm?”

 

Người này tôi biết rõ, là bạn tốt của Lục Chi Chi.

 

Cũng là người bài trừ tôi nhiều nhất.

 

Bạn nữ bị ánh mắt của tôi làm cho hoảng sợ, có lẽ, tối hôm qua Lục Chi Chi đã nói với cô ta về hành vi điên khùng của.

 

Cô ta sợ hãi nói: “Cái, cái gì? Tôi không biết?”

 

“Không biết? Muốn tao giúp mày nhớ lại không?”

 

“Biết tối hôm qua tao đối phó với Lục Chi Chi như thế nào không?”

 

Sắc mặt cô ta chuyển thành tái nhợt.

 

Nhìn dáng vẻ này, Lục Chi Chi quả nhiên đã nói cho cô ta.

 

Lúc này, lớp trưởng vẫn luôn sống c.h.ế.t mặc bây đi tới: “Lục Viên Viên, ở đây là lớp học, không phải địa bàn của cậu, đừng tưởng rằng người nhà cậu nhường cậu, cậu ỷ vào thành tích tốt thì có thể muốn làm cái gì thì làm, buông bạn học ra.”

 

Tôi nghe vậy nhướng mày.

 

Nhường tôi?

 

Có vẻ như Lục Chi Chi chỉ kể tôi là người độc ác, nhưng không nói rõ ra tôi đối phó với bọn họ như thế nào.

 

Cũng phải thôi, cả người bị tưới phân, từ trước đến nay Lục Chi Chi rất kiêu ngạo làm sao có thể chủ động tung ra tin nóng này?

 

Vậy hãy để tôi làm người tốt đi.

.

Tôi vẫn không buông tay, nắm quần áo của bạn nữ, vừa kéo vừa túm mang cô ta ra khỏi lớp học.

 

Lớp trưởng còn muốn tới cản tôi, bị tôi không chút khách khí mà chỉ vào mũi mắng.

 

“Mắt mày có bị mù không? Lúc tao bị người khác nhắm vào mày không đánh rắm một cái? Bây giờ thì mày có miệng rồi à!”

 

“Mày nói đi sao mày chỉ thích giúp đỡ một phía như vậy, như thế nào, ghen ghét tao à? Muốn dùng  thủ đoạn để loại trừ tao, tao nói cho mày biết, cho dù không có tao, mày cả đời cũng không thi đậu Thanh Bắc, cả đời cũng không ăn được bốn món.

*không ăn được bốn món: không kết hôn, con không được đầy tháng, chế.c không ai quan tâm, chế.c rồi không ai nhớ đến*

 

Lời này tôi cũng không có nói bậy. Tuy rằng đời trước tôi chế.c sớm, nhưng sau khi biến thành linh hồn, ít nhiều cũng nghe được tình huống của các bạn học cùng lớp.

 

Lớp trưởng thi đại học không tốt, chỉ đủ điểm đậu, cả vòng gửi xe của Thanh Bắc cũng không vào được.

 

Lời của tôi chọc tới chỗ đau của hắn, sắc mặt hắn nhất thời xanh trắng đan xen.

 

Nhân lúc hắn còn ngây người, tôi túm bạn học nữ kéo tới phòng học của Lục Chi Chi.

 

Loading...