Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau khi trở thành Thám hoa, hắn bỏ ta cưới người khác - Chương 10: Hết

Cập nhật lúc: 2024-10-13 11:29:49
Lượt xem: 283

La di nương đã cho đoàn thương gia xuất phát, Tạ Quan Ngọc cùng một nhóm tinh nhuệ trà trộn vào, thuận lợi vượt qua các trạm kiểm soát, cuối cùng cũng đến được biên quan.

Ngày mà các tướng sĩ biên cương vui mừng nhất chính là đêm giao thừa, lúc mà họ có thể ăn thịt uống rượu thoải mái mà không bị sao.

Xanh Xao Truyện

Tạ Quan Ngọc và nhóm của mình len lỏi giữa các tướng sĩ, phục vụ họ rượu, trong lúc đó cũng bí mật dò xét vị trí quân doanh.

Rượu ngon nhất được mang vào trướng của chủ tướng, Tạ Quan Ngọc dâng rượu, Thịnh Luân không chút nghi ngờ mà uống cạn. Chẳng bao lâu sau, hắn ngã gục xuống đất.

Rượu đã bị hòa vào thuốc mê không màu không vị.

Khi Thịnh Luân tỉnh lại, hắn đã bị trói chặt.

Tạ Quan Ngọc cầm binh phù, ra lệnh cho tướng sĩ tấn công bất ngờ vào doanh trại quân Hồ, khiến kẻ địch thất bại liên tiếp.

Không lâu sau, Nữ vương của người Hồ hay tin tâm phúc quan trọng nhất của mình, Thịnh Luân, đã bị bắt.

Để thể hiện thiện chí, bà ta đích thân đến đàm phán.

---

Đêm giao thừa hôm đó, Triệu Độ, vị quan mới nhậm chức, bị chuốc say không còn biết trời đất, được người nhà dìu vào thiên điện để nghỉ ngơi. Khi tỉnh dậy, hắn lại phát hiện mình đã trên xe ngựa đến biên quan.

Nữ vương từ chối thừa nhận có bất kỳ sự liên quan nào đến Thịnh Luân, Tạ Quan Ngọc cũng không đôi co mà cho dẫn Triệu Độ đến.

Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy khuôn mặt của Triệu Độ mang nét đặc trưng của người Hồ.

Nữ vương tưởng rằng đây là một mưu kế của Tạ Quan Ngọc, nên không tin.

"Nhi tử của ta ở xương quai xanh có một vết sẹo máu." Đây là dấu ấn mà Nữ vương đã khắc lên con mình bằng dao, vì lúc đó cuộc tranh giành vương vị giữa người Hồ rất khốc liệt, bà ta không dám giữ nhi tử bên mình để tránh bị lợi dụng. Sau khi đánh dấu, bà liền giao con cho Thịnh Luân nuôi dưỡng.

Nhưng Thịnh Luân chỉ chăm sóc vài ngày đứa trẻ liền mất tích.

Tạ Quan Ngọc cởi áo Triệu Độ, một vết sẹo đỏ đậm hiện ra rõ ràng.

Nữ vương ngơ ngác nhìn, rồi bật khóc nức nở.

Từ khi trở thành Nữ vương, bà ta không còn mang thai được nữa, Triệu Độ chính là đứa con duy nhất của bà ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/sau-khi-tro-thanh-tham-hoa-han-bo-ta-cuoi-nguoi-khac/chuong-10-het.html.]

"Nếu các ngươi đảm bảo cho nhi tử ta an toàn, ta sẽ đồng ý ngưng chiến, từ nay sống hòa bình với các ngươi." Nữ vương chấp thuận đề nghị ngưng chiến và còn cắt nhượng ba thành để thể hiện thành ý.

Triệu Độ bị đưa về kinh thành, trở thành con tin, chỉ sau khi người Hồ giữ hòa bình trong mười năm hắn mới có thể trở về.

Tuy nhiên, Nữ vương không cứu Thịnh Luân, bà công khai tuyên bố không quen biết hắn.

Thịnh Luân bị đưa về kinh thành chọn ngày hành hình.

Những gián điệp hắn cài vào cũng bị xử lý cùng với hắn.

---

"Ta thấy, Nữ vương đó dường như chẳng để tâm gì đến Thịnh Luân." Tạ Quan Ngọc vừa nói vừa xoa cung tên.

Ta mỉm cười đáp, "Với bà ta, Thịnh Luân chỉ là một quân cờ giúp bà ta lên ngôi mà thôi."

"Ngày mai hắn sẽ bị c.h.é.m đầu, nàng có muốn đến xem không? Ta có thể kiếm cho nàng một chỗ ngồi tốt." Tạ Quan Ngọc tỏ ra đắc ý.

Ta nhún vai, "Nhìn cảnh m.á.u me, ta không thích, nhưng có một người nên đi xem, để nhìn mặt cha ruột lần cuối."

Tô Lan Y sau khi chứng kiến Thịnh Luân bị c.h.é.m đầu mới biết được sự thật về thân thế của mình.

Từ đó, nàng lâm bệnh, không còn thiết tha ăn uống gì nữa. Đến lúc bệnh tình trầm trọng, Trúc Tâm luôn tìm cách cho nàng uống thuốc, nhưng chẳng kéo dài được bao lâu.

Người mà nàng yêu thương nhất đã ra đi vào tháng 5.

---

Thái hậu ban hôn cho ta và Tạ Quan Ngọc, Hoàng đế đích thân làm chủ hôn.

Hôn lễ của Gia Tĩnh quận chúa và Uy Viễn tướng quân trẻ tuổi nhất khiến cả kinh thành ngập tràn không khí vui mừng.

Ca nhạc vang lên suốt ba ngày ba đêm, hàng quán bên đường tấp nập người qua lại, ai cũng mang nét mặt hân hoan.

Khi đến đón dâu, trước mặt cha mẹ ta và Hoàng tổ mẫu, Tạ Quan Ngọc hứa sẽ không bao giờ nạp thiếp, sẽ luôn cho ta cuộc sống hạnh phúc và bình yên.

Ta thật ra không mong cầu quá nhiều, danh vọng hay địa vị cũng không cần. Điều quan trọng là có người cùng ta ngồi bên nhau trong những ngày đông giá lạnh, cùng nhau uống chén lê canh nóng hổi và trò chuyện, thế là đủ.

May mắn thay, người ấy ta đã tìm được rồi.

Loading...