Sau Ly Hôn, Vệ Sỹ Kiêm Chồng Cũ Trở Thành Tài Phiệt - Chương 343
Cập nhật lúc: 2024-09-21 21:28:39
Lượt xem: 9
"Giữa chúng ta chỉ có chuyện tôi lừa dối em, không có thù máu." Chu Nghiên Xuyên trong giây phút này dường như đã trở lại như trước, "Hơn nữa mọi chuyện đã kết thúc rồi, sự thật là như vậy."
"Không phải không phải không phải!!!" Chiến Cảnh Hi ra sức phản bác anh ta, "Không phải như vậy, Chu Nghiên Xuyên, mọi chuyện không phải như vậy!!"
Cô liên tục phủ nhận như vậy, nhưng Chu Nghiên Xuyên vẫn bình tĩnh và thờ ơ như thế.
Một lúc lâu sau, Chiến Cảnh Hi cũng dần dần hiểu ra, anh ta đưa cô đến đây, không cho cô dùng điện thoại, không cho cô tiếp xúc với thế giới bên ngoài, chỉ để cô ở bên cạnh anh ta, anh ta muốn cô từng chút từng chút một chấp nhận anh ta, chấp nhận chuyện này, sau đó quên đi chuyện cũ, khôi phục lại mối quan hệ trước đây của họ!
Không!
Cô không muốn như vậy!
Cô hận anh ta, "Nếu tôi cứ như vậy thì sao, Chu Nghiên Xuyên, anh có phải còn chuẩn bị thủ đoạn hèn hạ hơn để đối phó với tôi không?!"
"Sao anh nỡ," sự thù địch của cô và sự dịu dàng của anh tạo thành một sự tương phản cực lớn, "Anh đã nói rồi, anh sẽ bù đắp cho em thật tốt!"
"Nhưng tôi không muốn cũng không cần anh bù đắp!"
Chiến Cảnh Hi cảm thấy mình sắp bị anh ta bức điên rồi, cô cảm thấy thái dương mình giật giật, cô đã sắp đến bờ vực sụp đổ, còn Chu Nghiên Xuyên thì sao, anh ta lại bình tĩnh như vậy, ánh mắt anh ta cũng không rời khỏi cô dù chỉ một khắc.
Anh ta trông thật sự giống như những lời anh ta đã nói, muốn bù đắp cho cô, muốn trnunghf cô.
Nhưng mà...
"Quá muộn rồi, Chu Nghiên Xuyên, tất cả đều quá muộn rồi." Những ngày tháng sống không bằng c.h.ế.t ở chung cư Phong Lâm như thủy triều ập đến Chiến Cảnh Hi, cô bình tĩnh lại, nhắm mắt cười khổ một tiếng, khi mở mắt ra lần nữa, ánh mắt nhìn Chu Nghiên Xuyên tràn đầy vẻ bất lực, "Dù tôi có nói gì đi nữa cũng không thay đổi được quyết định của anh phải không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/sau-ly-hon-ve-sy-kiem-chong-cu-tro-thanh-tai-phiet/chuong-343.html.]
Một lúc lâu sau, trong không khí mới vang lên giọng nói trầm thấp của người đàn ông, "... Xin lỗi."
"Bảy Bảy, xin lỗi..." Anh ta khàn giọng gọi cô, bàn tay to không kiềm chế được mà vuốt ve mái tóc của cô, hương thơm thanh khiết sau khi tắm gội hòa quyện với hương thơm vốn có trên người cô xộc vào mũi, anh ta hít thở dồn dập, ánh mắt nhìn cô cũng càng thêm nóng bỏng tham lam.
Anh ta muốn cô!
Muốn cô!
Rất muốn rất muốn cô!!!
Đã làm chuyện đó với anh ta nhiều lần như vậy, Chiến Cảnh Hi không cần nhìn cũng biết, chỉ cần nghe tiếng thở của anh ta là cô biết bây giờ anh ta muốn đến mức nào, cô năm hai mươi tuổi ngây thơ, tò mò về chuyện ấy, còn anh ta thì sao? Tr trẻ tuổi, dục vọng mạnh mẽ, thể lực lại tốt đến đáng sợ, sau khi ở bên nhau một thời gian dài, bọn họ đều dành thời gian trên giường.
Lúc đó, cô giống như vật trang trí trên người anh ta, mỗi ngày không phải đòi anh ta ôm thì cũng là cõng, tóm lại là chỉ cần có thể ở trên người anh ta, cô tuyệt đối sẽ không ở chỗ nào khác, bởi vì thích anh ta, yêu anh ta, thèm muốn anh ta, luôn hận không thể một giây phút cũng không rời xa anh ta!
Niềm hạnh phúc đó là thật, ngay cả Noãn Noãn vốn da mặt mỏng lúc đó cũng sẽ trêu chọc cô rằng, vệ sĩ của cậu dùng hết sức lực lên người cậu rồi, tớ thấy cậu sắp bị anh ta hành hạ đến mức hồn vía lên mây rồi...
Chiến Cảnh Hi chưa bao giờ phủ nhận hạnh phúc lúc đó, chỉ là bây giờ, đừng nói là để anh ta chạm vào cô nữa, ngay cả việc anh ta chạm vào tóc cô, chạm vào bất kỳ chỗ nào trên người cô, cô cũng không thể chấp nhận được.
Nhưng đã bị anh ta nhốt ở đây rồi, làm sao có thể trốn tránh việc bị anh ta làm chuyện đó được?
Chưa kể đến việc Chu Nghiên Xuyên tên cặn bã này lúc rảnh rỗi thích nghịch ngợm cái thứ trong quần đến mức nào.
Bờ môi đỏ mọng mím lại, Chiến Cảnh Hi nheo mắt nhìn vào chỗ dưới thắt lưng của người đàn ông, "Chu Nghiên Xuyên, bây giờ anh yêu tôi rồi phải không?"
Không ngờ cô lại đột nhiên hỏi câu này, Chu Nghiên Xuyên nuốt nước bọt, "Đại tiểu thư, tôi yêu em từ rất lâu rồi."
"Thật sao?" Chiến Cảnh Hi nhướng mày, ánh mắt chuyển sang đôi mắt sâu thẳm khó lường của anh ta, "Vậy anh yêu em bao nhiêu? Em là gì đối với anh? Có quan trọng hơn cả mạng sống của anh không?"