Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Siêu Cấp Biến Thân Bị Tổ Trác - Chương 2: Cái thai là của ai?

Cập nhật lúc: 2024-09-15 08:11:06
Lượt xem: 46

Ông Vương, "!!!"

Ông Vương, "Cô nói bé bé cái mồm thôi! Tôi sẽ bảo kế toán thanh toán cho cô ngay."

Tôi gật đầu đồng ý, rồi hỏi khi nào thì chuyển khoản.

Ông ta lại bắt đầu lề mề.

"Cô cũng biết công ty có quy định riêng, cái gì cũng phải làm theo quy trình, trước tết, trước tết tôi sẽ cố gắng thu xếp…"

Hiểu rồi, quy định của công ty chứ gì.

Tôi nói hét lên, "Gì cơ, anh sẽ ly hôn với vợ anh thật sao?"

Tên khốn này là chạn vương, suốt ngày chỉ biết ăn chơi trác táng bên ngoài, đây cũng không phải lần đầu ông ta nợ tiền công trình.

Bố tôi bảo, lần này đòi được tiền xong thì sẽ không hợp tác với ông ta nữa.

Ông Vương hoảng hốt, nhìn xung quanh.

Có vẻ như người nhà vợ ông ta cũng làm việc trong công ty.

Ông Vương vẫy tay ra hiệu như cần gạt nước, "Suỵt suỵt suỵt, cô đừng có mà nói lung tung."

Tôi vuốt tóc,"Khi nào thì chuyển khoản?"

Sếp Vương, "Hôm nay là thứ sáu rồi, tuần sau nhé!"

Tuần sau à? Không được rồi.

Tôi hắng giọng chuẩn bị hét lên lần nữa.

Sếp Vương cắn răng, "Tôi sẽ chuyển cho anh Chu ngay, tôi sẽ chuyển từ tài khoản cá nhân của tôi! Cô đừng hét nữa!"

Tôi nhắc nhở, "Luôn đê!!!"

Giọng bố tôi vang lên trong tai nghe.

"Con gái, đã nhận được không thiếu một đồng, rút lui đi!"

Nghe được câu này, tôi lập tức bỏ chạy.

Nói nhảm, không chạy nhanh, lúc đợi ông ta tỉnh ra thì tôi gặp rắc rối to.

Vừa ra khỏi cửa chính, tôi đụng vào một lồng n.g.ự.c cứng rắn.

Tôi xoa mũi ngẩng đầu lên.

Là… Lục Thời Dự.

Anh gần như không do dự, đưa tay gỡ khẩu trang của tôi.

Đừng mà!!!

Vì tiết kiệm thời gian nên tôi chỉ trang điểm nửa trên của khuôn mặt, còn bên dưới tôi vẫn để mặt mộc, hu hu hu.

Lục Thời Dự đen mặt.

"Biết ngay là em mà, Chu Tư Tư!"

Sao mắt anh tinh thế, tôi đi vào cùng một thang máy với mẹ mà bà ấy còn không nhận ra tôi.

Tôi lấy tay che nửa mặt dưới, giật lại khẩu trang rồi đeo lại.

Nhân tiện, lúc anh ta không chú ý, tôi lén lùi lại, định chuồn đi.

Ai ngờ Lục Thời Dư còn nhanh hơn cả tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/sieu-cap-bien-than-bi-to-trac/chuong-2-cai-thai-la-cua-ai.html.]

Anh dùng một tay kéo eo tôi... nhưng không kéo được, bởi vì bị cái bụng giả chắn mất.

Tôi, "Bụng bụng bụng bụng!"

Lần sau phải buộc lỏng hơn một chút mới được, lớp silicon của bụng giả cọ vào rốn tôi đau quá.

Lục Thời Dư khựng lại, anh chầm chậm nhìn xuống bụng tôi.

Sau đó đen mặt hỏi, "Mấy tháng rồi?"

Còn chưa kịp trả lời, anh đã nói tiếp, "Thôi không cần nói nữa, bụng to thế này, chắc cũng phải năm, sáu tháng gì đó rồi."

Ồ, sếp Lục thông minh quá đi.

"Bố đứa bé đâu?"

Nói về bố đứa bé thì…

Bên ngoài là cái bụng giả bằng silicon mua trên mạng, bên trong toàn là bông gòn.

Tôi phải tháo bông hai cái gối ở nhà rồi nhét vào mới được như thế này đấy.

"Anh ấy ở Tân..."

Chữ "Cương" chưa kịp nói ra, Lục Thời Dư lại cắt lời tôi.

"Không cần nói nữa tôi hiểu rồi."

"Chúng ta chia tay một năm, đứa bé này năm sáu tháng, vậy nên, chắc chắn đây là con của tôi."

Tôi, ???

Lục Thời Dư anh có muốn nghe lại xem mình vừa nói gì không?

Chúng ta đã không gặp nhau suốt một năm rồi.

Thầy dạy sinh mà biết chắc phải thất vọng lắm đây.

"Châu Tư Tư, tôi là bố đứa bé đúng không?"

Tôi cười gượng hai tiếng, qua loa đáp, "Anh nghĩ thế nào cũng được."

Lục Thời Dư rất hứng thú.

Anh chỉnh lại cổ áo, ho nhẹ một tiếng, "Vì em cố ý đến tìm tôi để hàn gắn mối quan hệ, vậy thì tôi miễn cưỡng cho em một cơ hội vậy."

"Nhưng, thứ dễ dàng có được thì sẽ không được trân trọng."

"Nhân lúc cục dân chính còn chưa đóng cửa, chúng ta đi đăng ký kết hôn đi."

Tôi, ???

Lúc yêu nhau, anh lạnh lùng chẳng khác nào con cá đông lạnh.

Sao bây giờ lại mê muội vì tình yêu thế này?

Không đúng.

Chẳng lẽ...

Anh ấy cần một đứa con để qua mặt người lớn trong nhà hay sao?

Tôi nhìn anh một lượt từ trên xuống dưới.

Tôi thăm dò hỏi, "Nhà anh cần một đứa trẻ con à?"

Anh nhìn cái bụng giả của tôi bằng ánh mắt u ám.

Loading...