Sổ Tay Công Lược Trái Tim Phu Quân - Phần 5
Cập nhật lúc: 2024-11-01 02:14:52
Lượt xem: 2,323
Mặt Tề Tu Cẩn đen lại, nhỏ giọng nói: "Đây là cây thạch toán."
Ta: ". . ."
Thấy vẻ mặt Tề Tu Cẩn ủ rũ thất vọng, ta vội chuyển chủ đề:
"Sao phu quân không đi xem Lâm cô nương vẽ?"
Tề Tu Cẩn thản nhiên đáp: "Ta đến đó làm gì? Dĩ nhiên là phải ở bên nàng."
Nói xong lại hạ giọng: "Nàng yên tâm, ta đã lén nhìn rồi, nàng ta vẽ không bằng nàng đâu."
Ta bật cười, định nói gì đó thì bên phía Lâm Giảo bỗng vang lên tiếng hoan hô.
"Lâm cô nương quả nhiên tài năng tuyệt diễm!"
Ta ngước nhìn, trên giấy Lâm Giảo vẽ một cành cúc, kiên cường trong giá rét, rất có khí phách.
Danh hiệu đệ nhất tài nữ của Lâm Giảo quả không phải hư danh.
Lâm Giảo dường như không để ý đến lời khen, nhẹ nhàng bước đến bên ta, dịu dàng nói:
"Không biết tỷ tỷ vẽ gì? Cũng để muội muội học tập với."
Lâm Giảo vừa đến, mọi người lập tức ùa tới, thậm chí có người ngưỡng mộ Lâm Giảo lên tiếng:
"Lâm cô nương quá khiêm tốn rồi, dù tài vẽ của nàng ta có cao đến mấy cũng không bằng. . ."
Lời nói của hắn ta đột ngột khựng lại khi nhìn thấy bức hoa mẫu đơn của ta.
Tề Mẫn vốn thích tranh, nhảy lên thò đầu nhìn một cái, nhanh mồm nhanh miệng nói:
"Bức mẫu đơn này thần thái toàn vẹn, còn hơn bức hoa cúc của Lâm tỷ tỷ một chút."
Mặt Lâm Giảo cứng đờ, lập tức khiến người ngưỡng mộ nàng ta đau lòng:
"Tuy thiếu phu nhân vẽ rất kinh diễm, nhưng hoa mẫu đơn dù sao cũng diễm tục, không bằng hoa cúc của Lâm cô nương phẩm hạnh cao khiết."
Lời này thật khó nghe.
Tề Tu Cẩn nhíu mày, dang định lên tiếng, nhưng ta dịu dàng nắm lấy cổ tay hắn, nhìn thẳng vào người vừa nói kia, bình thản đáp:
"Công tử nói sai rồi. Chỉ có mẫu đơn mới xứng quốc sắc, khi nở rộ làm chấn động kinh thành. Loài hoa uy nghi cao quý như vậy, sao có thể nói là diễm tục?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/so-tay-cong-luoc-trai-tim-phu-quan/phan-5.html.]
Mặt người đó đỏ bừng, định nói gì đó nhưng bị ta cắt ngang:
"Vốn chỉ là vẽ một chút phong cảnh, sao phải so đo hơn thua làm gì? Ta thấy hoa cúc của Lâm cô nương cũng vẽ rất đẹp."
Lâm Giảo gượng cười: "Tỷ tỷ cao hơn một bậc, muội muội xin chịu thua."
Tề Mẫn khoác tay Lâm Giảo, an ủi:
"Lâm tỷ tỷ đừng buồn, tẩu tẩu là đệ tử thân truyền của Bạch Xuyên tiên sinh, tỷ tỷ không bằng tẩu tẩu cũng là chuyện bình thường."
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Tề Mẫn vừa nói vậy, sắc mặt Lâm Giảo càng khó coi, đám đông càng xì xào bàn tán.
"Trời ơi! Bạch Xuyên tiên sinh! Chúng ta quả là có mắt không thấy Thái Sơn!"
"Đệ tử của Bạch Xuyên tiên sinh, thảo nào vẽ đẹp đến thế!"
Dù vẫn còn có người không phục, nhưng Bạch Xuyên tiên sinh là đệ nhất thánh thủ do Hoàng thượng thân phong, cũng chỉ có bảy đệ tử thân truyền, nói thêm gì cũng chỉ thêm trò cười, đành phải hậm hực ngậm miệng.
Trong tiếng cảm thán kinh ngạc của mọi người, Tề Tu Cẩn âm thầm kéo ta về phía sau.
"Phu quân, sao thế?"
Nửa bên mặt Tề Tu Cẩn đầy kiêu hãnh, nửa bên mặt bực bội, phồng má nói:
"Mau trốn sau ta, ánh mắt đám người đó nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống vậy."
8
Mãi đến khi trăng lên giữa trời, buổi tiệc thưởng hoa này mới kết thúc.
Trước khi rời phủ, Lâm Giảo ngoái nhìn ta một cái, trong mắt đầy ý khiêu khích.
Ta làm như không thấy, chỉ đỡ Tề Tu Cẩn vào cửa.
Biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng. Trước khi gr đến đây, ta đã tìm hiểu rõ đối thủ của mình là hạng người nào.
Lâm Giảo, nữ nhi của Phủ doãn kinh thành, được mệnh danh là đệ nhất tài nữ, tùy tiện làm một bài thơ cũng khiến các công tử phát cuồng.
Tiếc rằng, ở kinh thành này, ném một hòn đá cũng có thể trúng hoàng thân quốc thích, chức Phủ doãn thực sự chẳng phải là gì cao quý.
Lâm Giảo tâm cao khí ngạo, một lòng muốn gả vào gia môn quyền quý, với thân phận của Tề Tu Cẩn cũng chỉ là một trong những lựa chọn dự phòng của nàng ta.
Cho nên dù Tề Tu Cẩn có lòng đầy tình cảm thế nào cũng chỉ đổi lấy thái độ nửa vời của Lâm đại tài nữ mà thôi.