Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

SÓI SONG SINH - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-05-14 00:29:02
Lượt xem: 1,561

Tôi cũng không đến dự đám cưới của chị họ, chỉ nhờ Đường Nguyệt Như đi giúp tặng quà. 

Sự xuất hiện của Lạc Bắc dường như chỉ là ảo tưởng của tôi. 

Thật may mắn, ca phẫu thuật của Lâm Mặc đã vô cùng thành công. 

Nhìn vào khuôn mặt của cậu ấy, tôi có thể hiểu tại sao chủ trước của cậu ấy muốn bán cậu vào một ngành nghề đặc biệt.

Lâm Mặc thực sự có ngoại hình đó.

Đôi mắt hoa đào lộng lẫy, mũi cao, môi đỏ hồng.

Vẻ đẹp vốn bị sự lấp đầy của vết sẹo ẩn dấu lại lúc này lại trở nên rõ ràng hơn.

Nhưng nếu cậu ấy quá đẹp, tôi sẽ cảm thấy như mình không xứng đáng.

Lâm Mặc nhìn tôi một cách khó chịu, nhút nhát hỏi. "Chị, có chuyện gì vậy? Chị không thích vì em không đẹp sao?"

Tôi vuốt nhẹ tai cậu ấy. "Không có, em rất đẹp."

Sau khi Lâm Mặc xuất viện, vẫn tiếp tục đưa cơm trưa cho tôi. 

Còn anh Trương thì đã phát triển đến mức phải ra tiền ăn và yêu cầu Lâm Mặc tiện đường mang luôn một phần ăn.

Hôm nay trong văn phòng có một số sinh viên tìm đến, họ ghé qua hỏi rằng có thể tham gia vào nhóm nghiên cứu của tôi không. 

Vì thế Lâm Mặc vừa bước vào cửa đã bị một đám đông vây quanh. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/soi-song-sinh/chuong-8.html.]

Lâm Mặc xấu hổ đi khỏi, anh Trương liền lên tiếng 

“ Ch//ết tiệt! Người này còn là Lâm Mặc trước kia sao? Nhìn trông đẹp quá thể.” 

Có thầy giáo mở đầu, các sinh viên liền tiếp lời,

 “Giáo viên Liễu chúng ta thật là tinh tường.” 

“ Đúng vậy.” 

“Ha ha ha ha ha, chẳng ai nghĩ tới Lâm Mặc cả à? Lúc cùng cực, lại được cưu mang cứu giúp, nếu là tôi, tôi sẽ sống c//hết cũng báo đáp cô Liễu.” 

“ Đúng vậy, chi phí làm thủ tục nuôi dưỡng và phẫu thuật đều tốn rất nhiều tiền”. 

“ Ôi trời! Ngọt quá đi mất!” 

… 

Tôi đứng ngoài cửa khẽ ho một tiếng, các sinh viên lập tức chuyển chủ đề sang sự phát triển của đề tài. 

Khi tôi tan làm, Lâm Mặc ngồi xe chờ ở tầng dưới. 

Lâm Mặc không thích cúi đầu nữa. 

Cậu ấy có thể nói cười. 

Mỗi khi cậu ấy cười, tôi luôn thấy vầng hào quang xoay quanh khuôn mặt, sau đó xoay sang cả trong tim tôi nữa. 

Còn tôi thì ngày một trở nên im lặng. 

Loading...