SƠN HOA NHƯ THÊU THẢO NHƯ NHÂN - Phần 5
Cập nhật lúc: 2024-07-26 19:27:09
Lượt xem: 1,320
21.
Ban đêm, Vinh Trạch lặng lẽ lẻn vào khuê phòng của ta.
Hắn một thân màu đen kình trang, càng tôn lên dáng người cao lớn, cao ngất như tùng.
Ta trêu ghẹo:
"Đường đường là Dận Vương điện hạ, lại làm chuyện trèo tường vào khuê phòng.”
Vinh Trạch cười đến rực rỡ:
"Nghe nói chưa? Ta đã cầu phụ hoàng ban hôn.”
Ta ừ một tiếng:
"Đường hoàng như thế đối địch với Thái tử, ngươi thật sự không sợ sao?"
"Hắn muốn diệt trừ ta cũng không phải ngày một ngày hai, thay vì ngồi chờ chết, không bằng đem sự tình đều bày ra ngoài mặt."
“Bằng cách này, hắn ngược lại ném chuột vỡ đồ, không dễ động thủ.”
Vinh Trạch nhìn ta cười dịu dàng:
"Ngươi không cần lo lắng nhiều, đợi ta tới cưới ngươi là được rồi.”
Trái tim nhỏ bé của ta đập thình thịch, nhảy không ngừng.
Khuôn mặt dí dỏm lập tức đỏ bừng, ngay cả bên tai cũng đỏ lên.
“Thánh Thượng còn chưa đồng ý, ngươi đừng nói trước như vậy.”
“Văn Nhân là đang lo lắng phụ hoàng không đồng ý sao? Cho nên, Văn Nhân cũng muốn sớm ngày làm vương phi của ta ư?”
Lúc hắn nói lời này mang theo chút lưu manh.
Bất đắc dĩ lại trêu tức, một bộ phong lưu quý công tử tư thế.
Ta chỗ nào chống lại được sự rêu chọc như vậy, mặt liền đỏ đến sắp chảy máu.
Chân giậm một cái, gắt:
"Vớ vẩn!”
22.
Không lâu sau, ý chỉ tứ hôn tới Hầu phủ.
Cả triều văn võ đều khen phụ thân thật có phúc khí.
Đích nữ gả cho Đông cung, thứ nữ làm vương phi.
Ngụy thị lại càng bận đến chân không chạm đất.
Vừa thu xếp xong hôn sự của Tĩnh Nhàn, lại phải thu xếp cho ta.
Ta ngày ngày ở trong phòng đọc sách uống trà, mơ hồ chờ mong ngày đó đến.
Nhưng trời không toại nguyện.
Kinh thành có bốn vị sứ thần Tù Lan tới.
Ở trong tửu quán tuyên dương trắng trợn chuyện bê bối của Dận vương ở vương đô Tù Lan.
Nói là sau khi Vinh Trạch bị bắt, chịu không nổi tra tấn, lại tham sống sợ chết.
Dùng sắc dụ dỗ Tù Lan công chúa, làm thần dưới váy công chúa.
Lấy sắc dụ công chúa sáu năm, cuối cùng lấy được tín nhiệm của công chúa, nhân cơ hội trốn về Cốc Dương quận.
Vinh Trạch giận dữ, bên đường c.h.é.m g.i.ế.c ba sứ thần.
Còn lại người nọ cũng bị cắt lưỡi, treo nửa cái mạng về Tù Lan phục mệnh.
Ta nghe nói việc này trong lòng kinh hãi.
Cũng bất chấp nam nữ khác biệt, gọi kiệu nhỏ đi thẳng tới Dận vương phủ.
Vinh Trạch nhìn thấy ta, nhíu mày.
“Văn Nhân, ngươi nghe ta giải thích.”
Ta gật gật đầu:
"Ta tới, chính là muốn nghe ngươi giải thích.”
“Tù Lan công chúa quả thật có ý với ta. Nàng đưa ta về phủ công chúa, chữa thương cho ta, dốc lòng chiếu cố.”
"Nếu không có nàng, ta có lẽ đã sớm c.h.ế.t ở đại lao Tù Lan."
"Nhưng ta cũng không thích công chúa, cũng không có dụ dỗ nàng, nàng cũng chưa từng dùng sức mạnh với ta."
"Lúc trước ta có thể từ Tù Lan trốn về Cốc Dương quận, thật ra là được nàng trợ giúp."
"Ta g.i.ế.c những sứ thần kia, một là hận bọn họ bịa đặt sự thật, hai là hận bọn họ nói xấu thanh danh của ta và công chúa."
“Ta cùng công chúa trong sạch, không có nửa phần đi quá giới hạn. Văn Nhân, ngươi phải tin ta!”
Ta ngẩn người, bật cười nói:
"Ta không phải tới chất vấn việc riêng của ngươi và công chúa Tù Lan.”
“Ngươi g.i.ế.c sứ thần Tù Lan bên đường, thánh thượng có trách tội ngươi không? Trước kia tuy ngươi có chiến công, nhưng thái tử lên ngôi đã sáu năm, triều đình thái bình.”
"Ngươi vừa trở về đầu tiên là công khai đối địch với Thái tử, hiện tại lại c.h.é.m g.i.ế.c sứ thần bên đường. Ngươi... Ngươi không phải nói mình rất ổn trọng sao?”
"Cho nên ngươi là lo lắng ta bị phụ hoàng trách phạt,nên mới khẩn trương như thế?"
“Không chỉ là lo lắng ngươi bị trách phạt, còn lo lắng hai nước lại nổi lên chiến sự.”
Vinh Trạch bật cười:
"Còn có một loại khả năng, là phụ hoàng vốn là cố ý khai chiến, bày mưu đặt kế ta bị bịa đặt nói xấu, liền bên đường g.i.ế.c bọn họ thì sao?"
Ta sửng sốt.
Vinh Trạch suy nghĩ một chút, ôm ta vào lòng.
“Quốc gia đại sự quá mức phức tạp, ngươi cũng không cần quan tâm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/son-hoa-nhu-theu-thao-nhu-nhan/phan-5.html.]
“Tóm lại ngươi phải tin ta, ta sẽ không làm bậy.”
23.
Sau đó không lâu, Vinh Quốc lấy lý do Tù Lan vũ nhục Dận Vương, tuyên bố khai chiến.
Vinh Trạch ở trong lòng dân chúng Vinh quốc là tồn tại như thần, uy vọng trong quân cũng rất cao.
Thánh thượng quả nhiên là tìm một lý do không tồi.
Lúc này đây, Vinh Trạch và Vinh Hằng vẫn dẫn binh đi Cốc Dương quận, cùng ngăn kẻ thù bên ngoài.
Ta suốt đêm thêu một lá bùa bình an, giao cho Vinh Trạch, dặn dò hắn phải bình an trở về.
Hắn đem bùa bình an cất vào trong ngực:
"Chờ ta trở về cưới ngươi.”
24.
Xuân đi thu đến.
Đảo mắt đã qua nửa năm.
Cuộc sống của ta ở Hầu phủ vẫn như trước.
Nhưng Tĩnh Nhàn không có ở đây, Tống di nương cũng rất ít tìm ta gây phiền toái.
Cuộc sống thanh nhàn bình thản, hy vọng duy nhất chính là thư từ biên quan.
Vinh Trạch định kỳ báo bình an cho ta, đối với chiến sự hung hiểm lại một chữ cũng không đề cập tới.
Trừ lần đó ra, chính là nghe các nha hoàn tán gẫu việc nhà giải buồn.
Nói nhiều nhất chính là Tĩnh Nhàn.
Nghe nói cuộc sống của nàng ở Đông cung cũng không thoải mái.
Trước khi Thái tử hành quân, đã phó thác hai vị thị thiếp đang mang thai cho nàng.
Nhưng không biết tại sao, hai thị thiếp này đều sinh non.
Trong đó có một thai nhi đã có tháng bảy, là thai nam.
Hoàng hậu vì chuyện này mà rất là tức giận.
Phái người điều tra, đúng là Tĩnh Nhàn giở trò quỷ.
Hoàng hậu tức giận, nặng nề phạt Tĩnh Nhàn.
Bởi vì chuyện này, địa vị của nàng ở Đông cung không bằng lúc trước, ngay cả lão ma ma cũng không sai khiến nổi nữa.
Mà thị thiếp và thông phòng lúc trước của Thái tử lại liên thủ, ngoài sáng trong tối đối nghịch với Tĩnh Nhàn.
Nàng làm Thái tử phi khổ không thể tả.
Những lời này truyền đến trong tai ta, ta chỉ lạnh nhạt cười.
Một trong những nguyên nhân lúc trước ta không muốn gả cho Thái tử, đó là biết hắn háo sắc, oanh oanh yến yến quá nhiều.
Thân là nữ tử, mặc dù không thể lao tới chiến trường như nam nhi, bảo vệ quốc gia.
Nhưng vẫn có trời đất rộng lớn để đi, có rất nhiều chuyện để ký thác tình cảm.
Ngày ngày đem tâm tư tiêu ở trong hậu cung, cùng nữ nhân khác tranh giành tình nhân, tội gì chứ?
Không bằng đọc nhiều sách một chút.
Nếu tương lai Vinh Trạch cũng giống như Thái tử, mang một đống nữ nhân về nhà khiến cho ta phải chịu ấm ức.
Ta đây liền thoái vị nhượng hiền, tìm lý do cùng hắn hòa ly.
Mang theo vàng bạc mịn màng, đi xem non sông tốt đẹp của Vinh quốc.
Tóm lại là có đường ra, không nhất định cả đời đều hao phí ở trên người một nam tử không đáng giá.
25.
Mùa xuân năm sau.
Vinh Trạch đánh bại Tù Lan, bức lui quan ngoại ra ngoài hơn ba trăm dặm.
Thái tử truy kích giặc cùng đường, c.h.ế.t dưới loạn tiễn.
Nghe được tin tức này, ta thổn thức không thôi.
Một là vì thế sự vô thường, sáu năm trước Thái tử thiết kế hãm hại Vinh Trạch.
Sáu năm sau, hắn c.h.ế.t trên chiến trường.
Hai là thổn thức vì Tĩnh Nhàn.
Tuổi còn trẻ đã trở thành góa phụ.
Nàng tâm tâm niệm niệm địa vị cao, chung quy không thể leo lên.
26.
Sau đó không lâu, Vinh Trạch mang theo t.h.i t.h.ể Vinh Hằng, trở lại kinh thành.
Diện Thánh Hậu, trước tiên lật tường vây của ta.
Ta cố nén nước mắt, cười mắng:
"Cửa lớn không đi, thế nào cũng phải trèo tường.”
Vinh Trạch cười:
"Văn Nhân, ta đã trở lại.”
Lại qua không lâu, Vinh Trạch được lập làm thái tử.
Sau khi hiếu kỳ tiên thái tử vừa qua, sính lễ Đông cung liền từng nhóm mang vào Hầu phủ.
Ta gả cho Vinh Trạch làm thái tử phi.
Mấy năm sau tiên đế qua đời, Vinh Trạch đăng cơ, ta trở thành hoàng hậu.
Hắn dựa theo tổ chế nạp bốn vị phi tần.
Nhưng duy chỉ có đối xử với ta vô cùng tốt, thương ta yêu ta, chưa từng để cho ta chịu nửa điểm ủy khuất.