Sống lại cùng muội muội hoán đổi hôn ước - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-10-25 16:12:02
Lượt xem: 29
Kiếp trước, một người ôn nhu, thuần lương như muội muội ta - Tạ Cẩm Nhu, lại phải gả cho tên Tĩnh Vương siêu cấp đ-i-ê-n cuồng.
Tĩnh Vương không thích Tạ Cẩm Nhu, đối xử với con bé hết sức tệ bạc. Mẫu thân của hắn cũng đối xử với Tạ Cẩm Nhu vô cùng khắc nghiệt, thậm chí tới một đứa con ngoài giá thú cũng dám tùy ý đánh đập, mắng chửi muội ấy.
Không ai trong cái gia đình này thực sự coi Tạ Cẩm Nhu là một con người cả.
Tên Tĩnh Vương kia thậm chí còn cưỡng ép Tạ Cẩm Nhu trở thành nô lệ cung cấp m-á-u cho bạch nguyệt quang của hắn!
Cái gọi là nô lệ m-á-u, thực chất là dùng m-á-u để nuôi thuốc cứu người.
Cuối cùng, trong lúc thử thuốc cho bạch nguyệt quang của hắn, Tạ Cẩm Nhu ch-ếc thảm vì trúng đ-ộ-c.
Còn ta thì gả cho Thủ phủ đại nhân, phu quân là văn nhân, bà bà là quý nữ tới từ một gia tộc lớn, dịu dàng, hiền huệ.
Họ đối xử với ta rất tốt, thế nhưng những kẻ như ta, trời sinh đã xấu xa, đ-ộ-c ác.
Tâm tính ta ác đ-ộ-c, thời điểm nhìn thấy con mèo cưng của bà bà đang ở trên tường cao, rõ ràng là ta có thể cứu được nó, nhưng ta chỉ biết trơ mắt nhìn nó rơi xuống mà ch-ếc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/song-lai-cung-muoi-muoi-hoan-doi-hon-uoc/chuong-2.html.]
Bà bà hoàn toàn thất vọng về ta.
Khi phu quân ta vừa nói chuyện với một nữ tử xa lạ, ta liền trở lên ghen tuông mù quáng, tàn nhẫn r-ạ-ch n-át mặt nàng ta.
Dần dần, bọn họ đều trở nên chán ghét ta, ném cho ta một tờ hưu thư rồi tống khứ ta về nhà mẹ đẻ.
Là một nữ nhân bị nhà chồng ruồng bỏ, đương nhiên ta sẽ không được nhà mẹ đẻ chào đón. Họ ném ta tới một sân viện đổ n-át, để ta tự sinh tự diệt. Cuối cùng, ta bệnh tật quấn thân, trút hơi thở cuối cùng trong khoảng sân ấy.
“Được rồi, các con cứ chuẩn bị tốt đi, ba ngày nữa sẽ xuất giá.”
Sau khi mẫu thân ta rời đi.
Muội muội cầm tờ hôn thư, bước đến gần ta với đôi mắt đỏ hoe.
Giọng con bé vẫn nhẹ nhàng như cũ:
“Tỷ tỷ, Tống Kỳ Niên là một nam nhân rất tốt, tỷ nên gả cho hắn.”
Ta nhìn muội muội mình, nhìn đôi tay không ngừng run rẩy và đôi mắt đỏ hoe của con bé. Ta liền biết, hai chúng ta đều đã sống lại.