SỐNG LẠI, TÔI CHỌN LÀM MỘT HỌC SINH KÉM - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-08-21 21:47:04
Lượt xem: 1,943
11.
Sau đó, tôi vẫn luôn chờ đợi hồi âm.
Khi làm bài tập liên quan đến cuộc thi cùng với Cố Dư tại nhà cậu ấy, tôi chờ.
Khi mượn một chiếc túi đắt tiền hơn từ Hà Văn và thường xuyên khoe trên vòng tròn bạn bè, tôi tiếp tục chờ.
Lần này, tôi mang chiếc túi đến lớp học và không chặn Chu Ngữ Lam trên vòng tròn bạn bè nữa.
Khi nó lại tức giận chạy đến để chất vấn, tôi biết rằng, bản thân cuối cùng đã đợi đươc rồi…
Triển Hồng đã thêm tôi vào nhóm nội bộ kia.
Cậu ta nhắn tin cho tôi: “Nếu Chu Ngữ Lam lại đánh cô tiếp thì hãy báo cho tôi biết ngay.”
Tôi mỉm cười, có lẽ sẽ không còn có lần sau đâu.
“Lần này cô không chặn tôi, có phải vì đang muốn khiêu khích không?” Chu Ngữ Lam nhìn chằm chằm vào chiếc túi đắt tiền.
Tôi không ngại khiến nó tức giận hơn nữa.
Tôi giơ màn hình điện thoại lên trước mặt nó…
Số lượng thành viên trong nhóm nội bộ từ (3) đã chuyển thành (4).
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟
Chu Ngữ Lam đứng sững sờ, ngón tay run rẩy.
Ngay sau đó, đôi mắt nó gần như tức giận đến mức bốc lửa, giọng nói tràn ra từ kẽ răng: “Triển! Hồng!”
Tôi vô thức ôm chặt chiếc túi trong tay, “Đừng cướp túi của tôi.”
Câu nói này như một chiếc công tắc, Chu Ngữ Lam cười lạnh một tiếng, lập tức cướp lấy chiếc túi rồi bước ra khỏi lớp học.
Nhóm nội bộ về mặc định sẽ cho phép tất cả thành viên mới xem lại lịch sử tin nhắn.
Tôi đã nhờ Hà Văn đăng nhập vào QQ của tôi trên máy tính ở nhà, sao chép toàn bộ dữ liệu và hình ảnh từ nhóm vào một chiếc USB để làm bằng chứng sau này cho cảnh sát.
Ngay khi vừa dược thêm vào nhóm, tôi đã ngay lập tức báo cảnh sát.
Ngồi trong lớp học, tôi quay bút trong tay, chờ đợi một màn kịch hay.
Hà Văn đã nói rằng, lần trước Chu Ngữ Lam và Triển Hồng cãi nhau là ở phòng thiết bị.
Nơi đó khá hẻo lánh, ít người qua lại, khi đóng lại cửa nặng nề, toàn bộ âm thanh từ bên ngoài gần như không thể lọt vào.
Lần này cũng không ngoại lệ.
Sì sì sì!
Âm thanh từ loa phát thanh cắt ngang sự yên tĩnh vốn có của lớp học.
Trong giờ học, loa phát thanh lại đột ngột được mở lên, tất cả thầy cô và học sinh đều đồng loạt sửng sốt.
“Triển Hồng, tại sao cậu lại thêm chị ta vào nhóm đó?”
Giọng nói mất kiểm soát của Chu Ngữ Lam vang lên qua loa phát thanh, các bạn học trong lớp dù nhìn nhau, nhưng vẫn đều đang chăm chú lắng nghe.
Đúng vậy, tôi và Cố Dư đã cất giấu thiết bị nghe lén trong căn phòng kia, không quên kết nối âm thanh trực tiếp tới phòng phát thanh.
Tất nhiên, nếu họ không vào phòng thiết bị cũng không sao.
Để phòng trừ trường hợp, tôi còn bỏ thêm một máy ghi âm vào chiếc túi bị Chu Ngữ Lam cướp đi.
“Cô cũng không phải rất vô lý sao?” Giọng Triển Hồng vang lên ngay sau đó.
“Vô lý gì cơ?” Giọng Chu Ngữ Lam cao vút, “Chia tỷ lệ 4:4:2 vốn đã không công bằng rồi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/song-lai-toi-chon-lam-mot-hoc-sinh-kem/chuong-10.html.]
“Chỗ nào không công bằng?” Triển Hồng cười lạnh, “Chu Ngữ Lam, tôi nhắc nhở cô. Kẻ đánh cắp đề thi là tôi và chú tôi, người nghĩ ra việc thành lập nhóm bán đáp án là tôi, còn cô đã làm được gì? Chẳng phải là chỉ quay video các bạn học nữ thay đồ thôi sao?”
Lời vừa thốt ra này lập tức khiến toàn trường xôn xao.
“Đừng quên, tôi còn có chứng cứ của cô đấy!”
“Ha. Cô còn nói ra ngoài việc chú tôi và Bí thư Quách hợp tác cùng nhau để tôi cướp điểm của người khác trong kỳ thi trung học cơ sở? Ai mà tin chứ?”
Trong lớp học, có người ngạc nhiên đánh rơi cả cây bút bi đang cầm trên tay.
“Được, được, cậu nghĩ tôi chỉ có thế thôi sao? Lần đó chú cậu đã suýt xâm phạm…”
Giọng Chu Ngữ Lam đột ngột dừng lại, cửa phòng ầm ầm bị đạp mở ra, tiếng nhiễu của loa phát thanh hòa lẫn cùng tiếng còi của cảnh sát.
“Đứng im! Mau giơ hai tay lên, cảnh sát đây!”
Khi giọng nói của cảnh sát vang lên, tôi hơi quay đầu.
Mắt đối mắt với Cố Dư.
Cậu ấy mỉm cười nhẹ, tôi cũng vô thức mỉm cười lại với cậu.
Cuối cùng, mọi chuyện cũng kết thúc rồi.
…
Tại đồn cảnh sát, nhờ có chiếc USB và máy ghi âm, Chu Ngữ Lam và thành viên nhóm của nó đã thừa nhận hết tội lỗi.
Sau khi điều tra, xác nhận rằng Hứa Cường Sinh và Bí thư Quách thật sự có liên kết, và đã vi phạm pháp luật bằng cách thay điểm thi của người khác, Bí thư Quách bị cách chức điều tra.
Hà Văn cũng đã báo cảnh sát về hành vi quấy rối của Hứa Cường Sinh.
Tại đồn cảnh sát, bọn họ đã tự lật tẩy nhau, tố cáo hành vi phạm tội của đối phương, hoàn hảo trở thành một màn “chó cắn chó” như tôi mong muốn.
Chu Ngữ Lam và Triển Hồng đều đã đủ mười sáu tuổi, phải chịu trách nhiệm hình sự theo luật pháp.
Hứa Cường Sinh thì không cần phải nói, với nhiều tội danh như vậy, chắc chắn cả đời còn lại đều sẽ ở trong tù bóc lịch.
Còn về cha dượng...
Vì có ký ức từ kiếp trước, tôi luôn luôn đề cao cảnh giác.
Trong thời gian tìm nhà, tôi đã âm thầm lắp đặt camera giám sát trong căn nhà đó.
Vào ngày Chu Ngữ Lam chính thức bị kết án, tôi thấy trong camera giám sát, cha dượng đã bỏ thuốc vào đồ uống của tôi.
Khi kiểm tra, phát hiện đồ uống chứa nồng độ cao của nitrit…
Một loại hóa chất công nghiệp dùng trong xây dựng, làm giảm khả năng mang tuần hoàn oxy, dẫn đến cái c.h.ế.t do thiếu khí oxy.
Dù là kiếp trước hay kiếp này, dù đúng sai thế nào, ông ta vẫn muốn g.i.ế.c tôi.
Tuy nhiên.
Tuy nhiên....
Lúc đó, khi tôi vừa mới chuyển trường, tôi đã được tặng một chiếc điện thoại vì đạt điểm 150 môn Toán….
Trước đây gia đình tôi rất nghèo nên chưa bao giờ nhận được quà như vậy, đó chính là món quà đầu tiên trong đời tôi.
Lúc đó, tôi vừa hoang mang vừa vui mừng, nghĩ rằng ông ta thật sự muốn đối tốt với mình.
Tôi suýt nữa… suýt nữa, đã kêu một tiếng “cha”.
Bỏ đi.
Đến cuối cùng, tôi cũng trực tiếp nộp video từ camera giám sát cho cảnh sát, thành công tác hợp cho ông và con gái đoàn tụ về một chỗ.