Sống Lại Trở Về, Tôi Phá Đảo Showbiz - Chương 137
Cập nhật lúc: 2024-08-22 16:54:21
Lượt xem: 239
Lý Văn Cường cười nói "Có chuyện gì vậy? Phim điện ảnh muốn chính là danh tiếng. Hiện tại top 10 điện ảnh, có phim nào là không dựa vào truyền miệng? Bộ phim đứng thứ ba, lúc ra mắt không ai biết nam nữ chính là ai, tin được không?”
Hơn nữa, không phải Lý Văn Cường không có trong tay những bộ phim có nhiều nữ diễn viên tên tuổi khác nhau, và sau khi ra mắt cũng được hưởng ứng như thường. Vì vậy, điều Lý Văn Cường mong muốn là kịch bản hay và diễn viên giỏi.
Cả hai cùng đến đại sảnh, vì có quá nhiều người nên Lý Văn Cường đã cho đại sảnh được ngăn cách bằng những tấm bình phong, xem như cũng không hoàn toàn khép kín.
Chỗ ngồi của Lâm Nhàn là ở bàn chính, ngoại trừ một số nhân vật quan trọng, còn có những người lập kế hoạch và những người khác ngồi cùng cô.
Nhìn thấy Lâm Nhàn đi vào, mọi người cười cười nói đùa "Có cảm giác thế nào khi mình là trung tâm của sự chú ý không?"
Lâm Nhàn cười ngồi xuống "Mọi người mới khiến tôi có cảm giác trở thành trung tâm của sự chú ý."
Tất cả cười rộ lên, Giản Mộc Hạnh nhìn thấy Lâm Nhàn ngồi xuống, cô liền ý thức tìm một bàn trống khác để ngồi.
Nhìn Lâm Nhàn ở đó cười nói nói nói, trong lòng Giản Mộc Hạnh có một tia ngưỡng mộ, không khỏi nghĩ đến làm sao mà bản thân lại ở cùng Lâm Nhàn.
Thực ra, khi Viên Ni đăng thông tin về cuộc phỏng vấn ngày hôm đó, cô cũng không mấy hứng thú.
Thành thật mà nói, Lâm Nhàn tuy đã lật người nhưng cô vẫn có ấn tượng không tốt vì trước đây đã vướng quá nhiều scandal. Hơn nữa, đừng nói về ấn tượng của Lâm Nhàn.
Khả năng của Lâm Nhàn cũng rất đáng nghi ngờ, cô ấy chưa bao giờ có thể hát hay nhảy giỏi kể từ khi ra mắt, mặc dù chương trình tạp kỹ mà cô ấy tham gia đã trở nên nổi tiếng. Nhưng nó cũng cho thấy Lâm Nhàn có tiềm năng gì. Các chương trình tạp kỹ, loại xào cp, xào con người này, không thể tôn tại suốt đời.
Khi Giản Mộc Hạnh bước vào ngành này, cô đương nhiên muốn tìm một người chủ có năng lực.
Tuy nhiên, Giản Mộc Hạnh nhìn lại bản thân và biết rằng chính mình cũng không phải là người có năng lực. Nói trắng ra, bản thân cô đã bị sếp cũ đuổi việc, Lâm Nhàn có lẽ cũng sẽ không coi trọng cô.
Khi đến phỏng vấn, cô thấy có hàng chục người đến, Giản Mộc Hạnh cúi đầu nhìn bộ vest đen, đôi giày bệt cùng màu, mái tóc ngắn ngang vai và cặp kính gọng đen của mình.
Cô có chút mặc cảm, cô thực sự không nghĩ mình có gì nổi bật, nhưng sau khi Viên Ni gặp cô, cô ấy đã trực tiếp tự mình quyết định, điều này khiến Giản Mộc Hạnh lúc đó rất ngạc nhiên.
Đâu là lý do khiến Viên Ni từ bỏ tất cả những tiên bối có năng lực và kinh nghiệm phía trước để chọn cô?
Viên Ni dẫn cô lên xe đi tìm Lâm Nhàn và nói với Giản Mộc Hạnh "Tôi cũng chưa gặp Lâm Nhàn. Lại nói, tôi cũng chỉ có nghe thông tin về cô ấy từ khắp nơi. Đây là nơi chúng ta cùng nhau đến gặp cô ấy. Lần đầu gặp mặt, giống như cô, tôi thực sự không biết rõ vê cô ấy."
Có lẽ để an ủi Giản Mộc Hạnh, Viên Ni tiếp tục "Tôi biết rằng cô đã tham gia vòng tròn này trong một thời gian ngắn và biết rất ít về những điều trong đó. Nhưng điều đó không quan trọng. Theo thông tin tôi thu thập được từ khắp mọi nơi, Lâm Nhàn có năng lực rất mạnh."
Giản Mộc Minh tò mò hỏi "Mạnh đến mức nào?"
Viên Ni nhìn ra ngoài cửa sổ xe, sau đó nhẹ nhàng nói "Nghe nói một mình cô ấy... có thể đánh đổ cả một nhóm."
Giản Mộc Hạnh "..."
Viên Ni "Nhưng mà, tôi nghe nói cô ấy rất hung hãn, cần cô giúp tôi trông chừng cô ấy. '
Giản Mộc Hạnh ngay từ đầu đã biết nhiệm vụ của cô chỉ là trông chừng Lâm Nhàn không gặp rắc rối.
Bởi vì qua lời nói của Viên Ni, làm Giản Mộc Hạnh cảm thấy Lâm Nhàn là một người không đáng tin cậy, thậm chí làm việc không màng đến hậu quả.
Đồng hành cùng Lâm Nhàn suốt chặng đường, quả thực Lâm Nhàn mang lại cho cô cảm giác vẫn y như vậy.
Cô ấy tùy ý, tự tại, không hề cố ky, thậm chí... quá tốt bụng.
Vì vậy, Giản Mộc Hạnh dần dần trở nên dài dòng khác với lúc đầu ít nói, thậm chí còn tự cảm thấy rằng nhiều quyết định của Lâm Nhàn là không đáng tin cậy.
Giản Mộc Hạnh không có ý xấu, nhưng cô vẫn còn quá trẻ.
Tuy nhiên, Lâm Nhàn lại rất dễ hòa đồng, thậm chí còn mạnh mẽ hơn Giản Mộc Hạnh nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/song-lai-tro-ve-toi-pha-dao-showbiz/chuong-137.html.]
Vì vậy, trong vài tháng qua, thay vì nói rằng cô ấy đang trông chừng Lâm Nhàn, tốt hơn là nên nói rằng cô đã học được rất nhiều điều từ Lâm Nhàn.
Giản Mộc Hạnh không có giờ làm việc cố định, mặc dù cô ấy ở bên Lâm Nhàn mỗi sáng và tối. Nhưng Lâm Nhàn nói rằng cô ấy chỉ cần giúp mua trà sữa trong giờ nghỉ.
Giản Mộc Hạnh vẫn cố gắng làm những việc khác ngoài việc mua trà sữa, lúc đó Lâm Nhàn sẽ trêu chọc cô "Mộc Hạnh, nếu em cổ hủ như vậy, những người chủ khác sẽ không thích em."
Giản Mộc Hạnh vẫn còn nhớ lúc đó trong lòng mình rất mất mát. Cô gật đầu, thành thật nói với Lâm Nhàn "Đúng vậy, em bị ông chủ cũ đuổi ra khỏi công ty.'
Lâm Nhàn ngạc nhiên, nhìn Giản Mộc Hạnh và hỏi "Tại sao?"
Giản Mộc Hạnh mím môi "Bởi vì, em đã quá nhiệt tình." Lâm Nhàn mỉm cười "Em dễ dàng thân cận với người khác như vậy sao?"
Giản Mộc Hạnh lúc đó sửng sốt, Lâm Nhàn mỉm cười nói "Chị không cổ vũ em làm điều này, nhưng nếu mối quan hệ của chúng ta đủ tốt đến mức độ nào đó, Mộc Hạnh, chị sẽ cho phép em vượt qua nha ˆ
Chẳng lẽ hai người họ sẽ có mối quan hệ tốt đến mức đó sao? Giản Mộc Hạnh cũng không biết.
Nhưng nhìn thấy Lâm Nhàn bị lừa tiên, Giản Mộc Hạnh còn cảm thấy khó chịu hơn Lâm Nhàn.
Cô đã vượt quá giới hạn và khuyên Lâm Nhàn "Tại sao chị lại để cho người ta lừa tiền mình? Tiền đó không phải chị vất vả mới làm ra được sao?" Lâm Nhàn luôn nói 'Làm việc chăm chỉ còn khó khăn hơn là kiếm tiền."
Giản Mộc Hạnh nghe xong tự nhiên cảm thấy có lỗi với cô nên muốn giúp Lâm Nhàn tránh những sai lầm không đáng có.
Hôm nay, cô gái tên Bạch Đồng đến, lời nói giữa cô ấy và Lâm Nhàn khiến Giản Mộc Hạnh bị sốc. Những lời của Viên Ni lại hiện lên trong đầu một lần nữa, cô ấy nói đúng, Lâm Nhàn là một người rất sáng tạo và có năng lực.
Cô ấy chỉ làm mọi việc hơi khác người một chút và không quan tâm đến ý kiến của người khác.
Tuy nhiên, Lâm Nhàn thực sự rất giỏi, về mọi mặt.
Sau đó Giản Mộc Hạnh mới nhận ra rằng tháng này cô đã vượt qua giới hạn. Cô không đủ tư cách đi quản chuyện Lâm Nhàn có bị lừa hay không...
"Em đang nghĩ gì vậy?" Lâm Nhàn hỏi khi đi ngang qua Giản Mộc Hạnh trong bữa tiệc.
Giản Mộc Hạnh sửng sốt, nhanh chóng đứng dậy "Sao chị lại đến đây? Chị có cần gì không? Em đi mua."
Lâm Nhàn nhìn cô một lúc, sau đó cười nói "Không cần gì cả."
Cô võ võ vai Giản Mộc Hạnh "Mấy tháng nay em mệt mỏi rồi, ăn ngon rồi về ngủ một giấc đi"
Giản Mộc Hạnh "Vâng."
Thấy Lâm Nhàn chuẩn bị rời đi, cô lại gọi lại Lâm Nhàn "Bà chủ, em xin lỗi, về chuyện Bạch Đồng, và ... việc em nhờ anh Chiếu thuyết phục riêng chị."
Lâm Nhàn ngẩng đầu suy nghĩ một chút "Chứng minh là em rất thích chị phải không?”
Giản Mộc Hạnh sửng sốt "Còn có thể nghĩ như vậy sao?"
Lâm Nhàn mỉm cười "Có thể, nếu nghĩ theo hướng đó, chị cũng khá thích em.
Giản Mộc Hạnh lại sửng sốt "Thật sao?"
Lâm Nhàn "Mộc Hạnh, nếu chị không thích em, chị đã đuổi việc em khi em nói cho diễn viên Chiếu chuyện riêng của chị."
Nói tới đây, Giản Mộc Hạnh đỏ mặt "Không, không còn lần sau nữa "
Lâm Nhàn mỉm cười võ võ cô "Thật ngoan."
Sau đó, cô quay người bỏ đi.
Vừa quay người lại, Lâm Nhàn sắc mặt lạnh lùng, cô gọi 4637 "Có người đang giám sát tôi.'