Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống Lại Trở Về, Tôi Phá Đảo Showbiz - Chương 204

Cập nhật lúc: 2024-08-24 16:29:59
Lượt xem: 229

Văn Sóc lại quay đầu nhìn Văn Vĩnh Minh, lộ ra nụ cười, chân thành đáp "Rất vui vẻ."

Văn Vĩnh Minh “...'

Lâm Nhàn dừng một chút, sau đó có chút đỏ mặt "..." Tôi @%, diễn xuất này có phải quá chuyên nghiệp rồi hay không "

Văn lão phu nhân nói "Văn Sóc, nam nhân phải đỉnh thiên lập địa."

Văn Sóc thản nhiên đáp "Nam nhân dù có đỉnh thiên lập địa đến đâu cũng phải lấy vợ "

Văn lão phu chủ ngoại, nữ chủ nội. Từ xa xưa, đàn ông đều phải gánh vác gia đình. Nếu việc này còn không làm được thì cháu không sợ bị người đời cười nhạo sao?"

Văn Sóc im lặng nhìn bà cụ một lúc, sau đó lại nhìn những người có ác ý xung quanh, hỏi "Bà ơi, bà nhìn những người xung quanh mình xem, nói lời này có phải hay không quá buồn cười?"

Văn lão phu nhân quay người nhìn quanh phòng, chồng bà đã qua đời, thái độ của bà đối với Văn Sóc không cần phải nhắc tới. Hiện tại, trong bốn người con của bà, nói trắng ra, người có ác cảm với cháu trai bà nhất chính là mẹ ruột của thằng bé, Sâm Duyệt Cầm.

Không nói đến cha mẹ của Văn Sóc, bác của Văn Sóc là Văn Vĩnh Minh cũng không có cảm tình với Văn Sóc, Văn Vĩnh Trạch không quan tâm đến con mình, thậm chí có chút chán ghét, Văn Vĩnh Nhuận phớt lờ và không thích Văn Sóc, và đứa con gái út duy nhất của bà Văn Thục Ni cũng có thái độ thù địch sâu sắc với Văn Sóc. Nhìn thế hệ sau, con của Văn Vĩnh Minh cũng cùng thế hệ với Văn Dực, chẳng những không chơi với Văn Sóc mà còn chán ghét.

Và các người con của Văn Vĩnh Trạch, anh trai và em gái ruột của Văn Sóc, thậm chí không có bất kỳ ký ức nào về Văn Sóc.

Con của Văn Vĩnh Nhuận khá hơn một chút, với Văn Sóc còn có hiếu kỳ cùng tò mò.

Trong số những người con của Văn Thục Ni, Văn Giai Dịch cũng cực kỳ thù địch với Văn Sóc.

Trong phòng này mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình, điều duy nhất có thể chắc chắn là ở đây không có ai có thể thực sự được coi là người thân của Văn Sóc.

Văn lão phu nhân hiểu ý của Văn Sóc, anh không có người thân. Vậy thì anh còn cần sợ bị người khác cười nhạo sao?

Thấy bà nội im lặng, Văn Sóc nói tiếp "Nhiều năm trước, mẹ ruột đã chĩa d.a.o làm bếp vào chính con đẻ của mình. Cùng lúc đó, Văn gia đã triển khai một cuộc họp bàn luận về cách đối phó với một chàng trai vừa xuất viện do tai nạn ô tô và đôi chân không có khả năng cử động. Năm đó, chàng trai kia vừa tròn 18 tuổi cũng vừa trưởng thành, vẫn còn ôm trong mình những tò mò và kỳ vọng về thế giới này."

Sâm Duyệt Cần nghe được Văn Sóc nói cầm dao, trong mắt hiện lên sự tức giận nhìn Văn Sóc.

"Nhìn xem." Văn Sóc chỉ vào mẹ mình "Đây là mẹ của cháu, lòng đầy hận thù đối với con ruột của mình. Cho nên cháu không có người thân cũng không sợ bị ai chê cười. Vì nếu cháu có người thân, cháu sẽ càng không sợ bị ai chê cười. Sự thật về tin tức đó là gì? Việc cháu bị bao nuôi hay đi nuôi dưỡng người khác không quan trọng. Bị chê cười nhưng có thể có được người yêu cho riêng mình, công kích của những tiếng cười nhạo đó so với đối mặt với con d.a.o làm bếp trước mặt có là gì?"

Văn Sóc nhìn mọi người xung quanh, cuối cùng ánh mắt rơi vào Văn lão phu nhân, mạnh mẽ hỏi "Nói cách khác, cháu, Văn Sóc, có thể sống ở nông thôn 18 năm, sống sót sau một vụ tai nạn xe hơi, bị đuổi khỏi nhà thì bắt đầu kinh doanh riêng. Tại sao cháu lại phải xem trọng chê cười của một đám người lạ hèn nhát?”

Nghe xong lời này, Văn Vĩnh Minh càng tức giận hơn,Mày không quan tâm, vì mày chỉ có một mình. Nhưng tao và Văn gia là một doanh nghiệp, chúng tao buộc phải quan tâm."

Văn lão phu nhân hỏi anh "Sống trên đời này, làm sao có thể không bị hoàn cảnh xung quanh ảnh hưởng? Cháu có chắc mình vẫn có thể tự tin như vậy khi bị mọi người cười nhạo không?”

Văn Sóc bắt chéo chân, cười hỏi "Bà, nếu bà đã là người khổng lồ rồi, sao bà lại quan tâm đến con kiến? Bà có quan tâm đến con kiến dưới chân mình không?”

Văn lão phu nhân sửng sốt, sự tự tin mạnh mẽ của người trước mặt đến từ đâu?

Văn Vĩnh Minh cũng bị Văn Sóc gia tụi tao thì có. Tập đoàn Văn thị chúng tao còn cần thể diện."

Văn Sóc cúi đầu duỗi thẳng chân, thản nhiên hỏi "Liên quan gì đến tôi?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/song-lai-tro-ve-toi-pha-dao-showbiz/chuong-204.html.]

Văn Vĩnh Minh ”...'

Sâm Duyệt Cầm cười lạnh "Mày họ Văn."

Văn Sóc bác bỏ "Chỉ là một cái họ mà thôi, ngày mai tôi có thể đổi họ mình thành họ Lâm ngay lập tức.'

Sâm Duyệt Cầm "..."

Lâm Nhàn "...' Họ Lâm? Tại sao lại là họ Lâm?

Lời nói bất cần và không chút sợ hãi của Văn Sóc vẫn khiến mọi người trong Văn gia cảm thấy ớn lạnh và bất mãn.

Sâm Duyệt Cầm cười lạnh "Dù mày có nói thế nào cũng không thay đổi được huyết thống đang chảy trong người mày."

Đúng vậy, đổi họ thì thế nào? Rốt cuộc vẫn là hậu duệ Văn gia, vẫn là từ trong bụng bà, Sâm Duyệt Cầm, sinh ra.

Sâm Duyệt Cầm thậm chí còn không biết việc tranh giành những thứ này có mục đích gì, tuy nhiên, nếu Văn Sóc muốn bỏ lại tất cả, Sâm Duyệt Câm sẽ không bao giờ cho phép điều đó xảy ra.

Văn Sóc gật đầu "Huyết thống quả thực khó thay đổi, dù sao tôi cũng không thể lóc xương trả cha, lóc thịt trả mẹ được."

Lời này vừa nói ra, hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh, mặc dù có người ở đây không thích Văn Sóc, cũng có người thờ ơ với anh.

Kể cả trong các dịp lễ tết, mọi người cũng chưa bao giờ nghĩ đến Văn Sóc trong những buổi họp mặt gia đình.

Ngay cả sau khi Văn lão qua đời, một vấn đề lớn như phân chia tài sản cũng được gia đình bàn bạc xong xuôi mới gọi cho Văn Sóc ở nước ngoài.

Tất nhiên, không có bất kỳ mối quan hệ kinh doanh nào với Văn Sóc. Nói một cách đơn giản, đó là thông báo.

Văn Sóc nghe nói mình chỉ nhận được một công ty nhỏ, sắp phá sản, chỉ nói "Tôi hiểu rồi, tháng sau tôi sẽ về phụ trách công ty."

Khi đó Văn Giai Dịch và các anh chị em họ đều cười nhạo anh, tại sao vậy?

Bởi vì anh quá hèn mọn.

Có lẽ là bởi vì Văn Sóc ở quá xa Văn gia, không hiểu Văn gia khổng lồ là cái gì, cho nên mới nhận một công ty nhỏ trên bờ vực phá sản, gân như không có lợi nhuận.

Khi đó, mọi người của Văn gia.

Nhưng bây giờ nghe Văn Sóc nói, hắn muốn lóc thịt trả mẹ, lóc xương trả cha. Mọi người đều cảm thấy không vui, đặc biệt là Sâm Duyệt Cầm, người ghét Văn Sóc nhất.

Văn lão phu nhân thấy Văn Sóc nói ra những lời như vậy, trên mặt vẫn không có chút cảm xúc nào, trong lòng bà biết Văn Sóc không hề có chút tình cảm nào với Văn gia.

Nhưng cũng không cần đi đến mức này, bà lão thở dài "Sao mọi chuyện lại thành ra thế này?”

Sau đó Văn Sóc cười nhìn vê phía Văn lão phu nhân "Cháu tuy rằng từ trong bụng mẹ ra, nhưng chưa bao giờ được bà ấy chiếu cố. Cháu và bà ấy không có quan hệ gì, tuy huyết mạch tương liên, nhưng bà ấy muốn cắt đứt và cháu cũng muốn vậy nhưng vẫn không đi tới bước này. Tương tự như vậy, mặc dù cháu cũng muốn cắt đứt quan hệ với Văn gia, nhưng cháu thực sự lớn lên trong Văn gia, Văn gia muốn cắt đứt quan hệ, cháu cũng muốn, nhưng nó không phải là thứ có thể dễ dàng nói chặt đứt là được."

Văn Sóc nghiêm túc suy nghĩ "Cho nên, cháu thường xuyên suy nghĩ, Văn Sóc cùng Văn gia quan hệ đã đến mức này. Tại sao cần phải tiếp tục níu kéo như vậy, người xem, cháu muốn yêu đương, nhưng Văn gia lại cho rằng cháu yêu đương là làm mất mặt Văn gia? Haha, chuyện này có đạo lý gì? Nếu không thể bao dung được cho nhau thì tốt nhất là nên sớm đoạn tuyệt."

Văn Sóc là người rất trâm lặng, lúc này anh lại nói nhiều như thế nhưng tóm tắt lại, rost cuộc cũng chỉ là một câu, nếu không hợp thì liền giải tán

Loading...