Sống Lại Trở Về, Tôi Phá Đảo Showbiz - Chương 57
Cập nhật lúc: 2024-08-19 16:10:00
Lượt xem: 331
Thật là khốn nạn.
Điều đó hoàn toàn không sao Ông bà lão đó thực sự cần sự giúp đỡ và tôi không hối hận.
Bằng cách này, Lâm Nhàn được coi là đã làm rất tốt.
Điều đó không hẳn là đúng. Một cái không phải là lừa đảo quyên góp, nhưng không có nghĩa là hai cái còn lại cũng không.
Đúng vậy Người già thật đáng thương, ai dám lừa đảo họ? Và họ chỉ cần có 30000. Nếu biết có hai con sói mắt trắng như vậy thì tôi đã quyên góp thêm một chút cho hai người già ấy rồi.
Vậy giờ ông lão ra hầu tòa? Hai đứa trẻ liệu có hạnh phúc nổi không?
Chuyện này ta cũng không biết, có thể là hai vị lão nhân không phải vì con cái mà ra hầu tòa.
Tôi nghĩ đó là vì suy tính cho mặt mũi của bọn trẻ nên ông ấy nói rằng ông ấy rất hổ thẹn.
Trên mạng bàn tán rất nhiều, nhưng phần lớn mọi người vẫn hoài nghi về Lâm Nhàn. Với nhiều vấn đề như vậy, bọn họ lại đột nhiên nhận được thông báo rằng không liên quan gì đến Lâm Nhàn, tất cả đều không biết có nên tin hay không.
Phía bên kia tòa, luật sư đối phương mời Triệu Minh Đức lên trước mặt.
Triệu Minh Đức mỉm cười sau đó ngồi vào chỗ, luật sư đứng dậy trước đi lên, sau đó xác nhận thân phận với Triệu Minh Đức rồi hỏi "Lúc mọi người gây quỹ chung, tôi đã xem cuộc phỏng vấn của anh, anh nói là tiền gây quỹ cộng đồng sẽ chia 100000 nhân dân tệ cho đứa bé. Nhưng Lâm Nhàn chỉ đưa anh 75000 nhân dân tệ, có phải vậy không?”
Triệu Minh Đức gật đầu "Đúng."
Luật sư hỏi lại "Tại sao gia đình anh không tự gây quỹ cộng đồng một mình?"
Triệu Minh Đức cho biết "Lúc đầu cô ấy nói rằng cô ấy cũng gây quỹ cộng đồng cho mẹ mình và mẹ cô ấy bị ung thư gan. Trên Internet có rất nhiều người gây quỹ cộng đồng, và mẹ cô ấy cũng không đặc biệt đáng thương. Vì vậy, hiệu quả của việc huy động vốn cộng đồng là không cao. Con trai tôi bị bỏng nặng, ban đầu tôi dự định tự tạo quyên góp 100000 nhân dân tệ từ việc huy động vốn của cộng đồng, nhưng Lâm Nhàn nói rằng nếu không có người chia sẻ lại thì sẽ không có ai đọc nó. Cô ấy chỉ tình cờ biết được tình huống gia đình tôi gân đây. Cô ấy kể đã tham gia một chương trình tài năng và đề nghị tôi hợp tác với cô ấy trong việc gây quỹ cộng đồng. Nhờ vào sự thương cảm của mọi người dành cho con tôi mà cô ấy cũng mở rộng được tâm ảnh hưởng của mình. Tôi nghĩ là điều cô ấy nói là hợp lý nên tôi đồng ý phương án đó."
Luật sư gật đầu "Nhưng trên thực tế, anh chỉ nhận được 75000 nhân dân tệ trong tổng tiền quỹ đã thu được phải không?"
Triệu Minh Đức tức giận nói "Đúng vậy Gia đình tôi thiếu 100000 tệ, làm sao lại chỉ huy động 70000 tệ thôi?
Luật sư mỉm cười hài lòng "Tôi hỏi xong rồi."
Thẩm phán nhìn vào Lâm Nhàn hỏi "Nguyên đơn, bạn có gì muốn hỏi không?”.
Lâm Nhàn lắc đầu, luật sư Hứa Thư Hàn liền nhíu mày. Lâm Nhàn nói "Tôi không có vấn đề gì để hỏi."
Thẩm phán lại xác nhận "Cô có chắc chắn không?”
Nếu Lâm Nhàn không hỏi, như vậy lời nói của Triệu Minh Đức sẽ được ghi nhận.
Lâm Nhàn gật đầu "Ừ, bởi vì người bàn bạc chuyện gây quỹ hoàn toàn không phải anh ấy. Anh ấy biết rất ít về việc gây quỹ nên tôi cũng không có gì để thảo luận. Việc gây quỹ là giữa tôi và vợ anh ấy cùng đàm phán nên tôi muốn triệu tập vợ anh ấy, tức là nhân chứng số 8 Trương Mỹ Mỹ.".
Triệu Minh Đức choáng váng, anh và vợ đã ly hôn từ lâu, vợ anh cùng các con đã di cư ra nước ngoài. Làm thế nào mà cô ấy lại có thể đứng ra làm chứng?
Luật sư nhìn xuống nhân chứng số 8, tên, Trương Mỹ Mỹ?
Cuối cùng, trong lòng anh chửi bởi kịch liệt Mẹ kiếp Ly hôn thì ly hôn, tại sao còn đổi tên? 2 2
Lâm Nhàn mỉm cười với luật sư, anh ta chỉ có tờ danh sách nên có thể nhìn thấy nhân chứng số 8 đó là Trương Mỹ Mỹ, nhưng anh ta đã không biết Trương Mỹ Mỹ là ai.
Luật sư ”...'
Lúc này, Trương Mỹ Mỹ từ cửa đi vào, cô ấy đã ngoài 40 tuổi, sắc mặt có chút hốc hác.
Khi đi vào, cô thậm chí còn không thèm liếc nhìn Triệu Minh Đức.
Luật sư "..." Mẹ kiếp, anh lại giấu giếm gì đó với tôi nữa...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/song-lai-tro-ve-toi-pha-dao-showbiz/chuong-57.html.]
Tôi nhớ cô ấy, khi tôi phỏng vấn cô ấy, cô ấy đã khóc và rất buồn.
Ngoài ra còn có hình ảnh của cô ấy trong buổi gây quỹ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cô ta chính là mẹ đứa trẻ.
Nhưng, tại sao cô ấy lại làm chứng cho Lâm Nhàn?
Chẳng lẽ lúc trước thật sự nói chỉ có 70000 sao?
Không thể nào
Tôi không tin điều đó.
Mọi người đều quen với việc nghi ngờ Lâm Nhàn, như thể đây là chuyện hiển nhiên.
Trương Mỹ Mỹ ngồi ở bục nhân chứng, Lâm Nhàn đứng lên "Có phải Trương Mỹ Mỹ đang ngồi ở đây không, tên trước kia của cô là Vương Quyên Quyên?”
Trương Mỹ Mỹ nói "Đúng."
Lâm Nhàn liếc nhìn Triệu Minh Đức ở góc phòng "Cô là vợ cũ của anh Triệu Minh Đức đúng không?” Trương Mỹ Mỹ "Đúng vậy.'
Wow Ly hôn?
Sao lại như thế này? Tại sao lại ly hôn?
Còn đứa trẻ thì sao?
Đứa trẻ bây giờ thế nào rồi?
Triệu Minh Đức hung dữ nhìn Trương Mỹ Mỹ, Trương Mỹ Mỹ không hề sợ hãi.
Lâm Nhàn lại hỏi "Cô có nhớ sự kiện gây quỹ từ thiện ba năm trước không?”
Trương Mỹ Mỹ "Tôi nhớ nó, rất rõ ràng."
Lâm Nhàn mỉm cười và nhìn luật sư, người đang mím môi.
Người này. . xảo quyệt. Anh đang nghi ngờ rằng việc đổi tên Trương Mỹ Mỹ chỉ đơn giản là kế hoạch của Lâm Nhàn.
Lâm Nhàn "Vậy cô có thể nói cho thẩm phán, tất cả những người có mặt và khán giả xem phát sóng trực tiếp biết chuyện gì đã xảy ra trong đợt huy động vốn cộng đồng trị giá 70000 nhân dân tệ đó không? Có bao nhiêu người đã quyên góp cho cô lúc đó? Tôi nghĩ rằng ai cũng muốn biết chuyện gì đã xảy ra?"
Trương Mỹ Mỹ đứng dậy, quay lại, cúi đầu thật sâu trước camera phía sau, rồi nhìn thẳng ống kính. Lúc này mọi người mới phát hiện cô còn có vết sẹo ở dưới cổ.
Cô nói "Tôi tin rằng những người đã quyên góp tiền cho tôi hồi đó chắc hẳn đang theo dõi phiên tòa này. Điều tôi muốn nói là, cảm ơn các bạn đã quyên góp, nhờ đó con trai tôi mới có thể sống được" Sau đó cô quay đầu nhìn thẩm phán nói "Hồi đó tôi đang lái xe của chồng cũ, hai người già đó là họ hàng. Tôi ra ga đón họ. Hai người họ rất ít khi lên thành phố. Họ nói là hôm đó đi thành phố để chăm sóc cháu trai. Tôi thấy họ có nhiều việc, đi xe công cộng cũng bất tiện. Tình cờ tôi biết lái xe nên đã đi đón người."
Lâm Nhàn gật đầu "Vậy, tôi có thể hỏi, lần đó bảo hiểm trả bao nhiêu cho vụ tai nạn xe hơi?”
Trương Mỹ Mỹ lắc đầu "Chồng cũ của tôi là một người mê gái gú và cờ bạc, vì vậy anh ấy không phải là người đàng hoàng, chiếc xe đã vượt quá lượt kiểm tra hàng năm nên khi xảy ra tai nạn giao thông, bảo hiểm đã từ chối bồi thường.'
Lâm Nhàn "Nói cách khác, mọi chi phí từ khi nhập viện đến xuất viện đều do cô chịu?
Trương Mỹ Mỹ "Nhà tôi không giàu, chồng cũ cũng không như mong đợi nên gia đình này do một mình tôi gánh vác. Hai người già bị bỏng, đứa con bị thương nặng, chỉ có tôi là người duy nhất phải chịu trách nhiệm. Tôi chỉ bị sốt nhẹ, có thể chạy đi chạy lại. Sau khi bảo hiểm từ chối bồi thường, tôi khẩn trương liên lạc với tất cả những người có thể liên lạc được, cộng thêm tiền tiết kiệm của bản thân, tổng cộng tôi chỉ gom góp được 60000 nhân dân tệ."
Lâm Nhàn "Không đủ sao?"
Trương Mỹ Mỹ lắc đầu "... Tôi được thông báo tình hình bệnh của con mình trở nên nguy kịch..."
Lúc này, cổ họng cô đột nhiên run lên, khi nhớ lại những ngày tháng sống giữa ranh giới sinh tử đó, mệt mỏi và tuyệt vọng "Thời điểm đấy, tôi đang trong tình trạng căng thẳng ngày nào cũng lo, tiền thì chảy ra ngoài như nước. May mắn vợ chồng cũ tôi có nhà ở làng tuy không có giá trị bao nhiêu nhưng vì vội bán nên tôi phải hạ giá. Chông cũ của tôi không muốn bán nhà, tính đi tính lại nhiêu lần, mà tiền của bệnh viện ngày càng cần gấp. Tôi đã làm một phép tính và thấy rằng có thể nhờ quyên góp huy động được khoảng 70000 để thu hẹp khoảng cách và sử dụng trong khoảng thời gian chờ bán nhà."