Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống lại vả mặt bạch nhãn lang thư sinh - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-10-15 16:31:14
Lượt xem: 20

Ta và Diệp Liễu, chẳng ai nói với ai một câu. Chỉ đứng im lặng nhìn chằm chằm vào đối phương.

 

Chẳng bao lâu sau, phía trong đại điện có tiếng hô vọng ra.

 

“Truyền———“

 

“Lâm Phù Ninh, Diệp Liễu.”

 

Cung điện rất rộng, những học tử tham dự thi đình và quan lại đứng thành hai hàng hai bên.

 

Nhưng trong đám người, ta chỉ cần liếc thoáng qua một cái đã nhìn thấy Nguỵ Tịch.

 

Huynh ấy đứng ở phía trước, trên người mặc cẩm bào màu xanh, dáng vẻ hiên ngang, cốt khí như tùng như bá.

 

Nghe thấy âm thanh truyền gọi, huynh ấy tựa hồ muốn quay đầu nhìn. Ta không nhịn được mà tủm tỉm cười.

 

Nhưng ngay lập tức, tâm trạng tốt đẹp liền bị cắt ngang.

 

Lão Hoàng Đế gọi tên của Thẩm Giai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/song-lai-va-mat-bach-nhan-lang-thu-sinh/chuong-18.html.]

 

Phi. Thật là xúi quẩy!

 

Ta không thể nhìn rõ thần sắc của Hoàng Đế. Nhưng có thể lờ mờ cảm giác được tâm trạng của ông ta đang rất tốt.

 

Một tay ông ta đặt lên chiếc bụng lớn của mình, bắt đầu mở miệng nhận xét về các học tử phía dưới.

 

Khi đến lượt Nguỵ Tịch và Thẩm Giai, có vẻ tâm trạng của ông ta rất phấn khởi, bình điểm cũng rất nhiều.

 

“Những suy nghĩ, quan điểm của Nguỵ Tịch chắc chắn là phải trải qua quá trình tích luỹ, chọn lọc, cẩn thận suy xét. Ngươi giống như một viên ngọc được cẩn thận mài giũa, tin chắc sẽ ngày càng toả sáng. Đặc biệt, bút pháp của ngươi thực là bảo vật hiếm có, thực sự là đống lương chi tài.”

 

“Còn về Thẩm Giai, trong lòng có chừng mực, suy nghĩ cẩn trọng, bản thân có những hiểu biết sâu sắc và đối sách tuyệt thế về việc trị quốc, là nhân tài đáng được trọng dụng.”

 

Ông ta liếc nhìn một lượt quan Nội các đang đứng hai bên, sau đó vuốt vuốt bộ râu của mình rồi gật gù.

 

“Cả hai lang quân đều không tồi.”

 

“Triều ta trọng dụng hiền tài, ta thấy không nhất thiết phải khăng khăng cố chấp theo nề thói cũ trong khoa khảo trước đây. Hà tất cứ phải hạng nhất hạng hai? Đặt cả hai ngang hàng, cũng không phải là không thể.”

 

Đây chắc là biện pháp để cân bằng thế cục do một vị đại thần Nội các nào đó đưa ra. Có khả năng sẽ gây ra chuyện làm mất lòng thần tử nếu cứ cố chấp chọn ra Trạng Nguyên lang giữa một trong hai người. Cho nên mới đề xuất ra việc hai người được đặt ngang hàng như thế này.

Loading...