Sống lại vả mặt bạch nhãn lang thư sinh - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-10-15 16:29:00
Lượt xem: 37
Ta đứng dậy, dựa vào lan can nhìn xuống bên dưới.
Mọi người vẫn đang bàn luận vô cùng sôi nổi. Mà ta, đã trông thấy Nguỵ Tịch.
Dẫu sao thì ta trọng sinh cũng được một ngày rồi, ta sớm đã đi hỏi dò thử một phen.
Biết được huynh ấy thích đến Vĩnh Xuân Các uống rượu.
Lúc này huynh ấy đang ngồi trong một góc khuất, dường như chẳng có ai chú ý đến.
Ta tháo chiếc vòng trên cổ tay đặt xuống trước mặt huynh ấy. “Giúp ta một việc, có được không?”
“Ta không muốn nhập cung, hiện tại đang cần tìm một tiểu lang quân để giúp ta giải quyết chuyện này, ngươi có nguyện ý không?”
Ta biết Nguỵ Tịch không thích bị người khác chú ý. Tính tình huynh ấy trầm lặng, an tĩnh, do đó ta không dám phát ra âm thanh lớn.
Huynh ấy chợt ngước mắt nhìn lên.
Có thể thấy rõ, những ngón tay của huynh ấy đang run rẩy, sau đó ly rượu rơi xuống, phát ra thanh âm chói tai.
Trong phút chốc, ta dường như có thể nhìn thấy trong mắt huynh ấy loé lên một tia sáng.
Nhưng cũng bởi vì âm thanh này. Một số quan khách ngồi quanh đó tò mò nhìn qua chỗ chúng ta. Có người trực tiếp đứng lên, nheo mắt nhìn, sau đó hô lớn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/song-lai-va-mat-bach-nhan-lang-thu-sinh/chuong-4.html.]
“Này, chẳng lẽ ta bị hoa mắt rồi? Người này sao trông giống Nguỵ Tịch vậy?”
Không thể không nói, Nguỵ Tịch quả thực rất nổi danh.
Tuy rằng huynh ấy trước nay không bao giờ xuất đầu lộ diện, nhưng tin đồn về huynh ấy được lưu truyền khắp tứ phương. Chỉ vỏn vẹn hai từ “Nguỵ Tịch” cũng đủ để khiến rất nhiều người hứng thú, trong chốc lát đã gây ra một trận huyên náo.
“Là hắn, rất lâu trước kia ta đã từng gặp qua hắn một lần ở phủ của phụ thân hắn.”
“Nguỵ công tử, lần này rốt cuộc ngươi có định dự thi khoa khảo năm nay không vậy?”
“Ta đã đặt cược vào ngươi ba năm, thua mất hai mươi lạng bạc rồi. Ngươi mau nói cho ta một lời chắc chắn đi.”
“Vĩnh Xuân Các, trả lại tiền, trả lại tiền đi!”
……
Nguỵ Tịch chỉ cúi đầu. Tựa như không bị ảnh hưởng bởi những thanh âm ồn ào huyên náo xung quanh.
Huynh ấy nâng bình rượu lên, chậm rãi rót cho mình một ly khác.
“Là thật sao?”
Huynh ấy ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn ta, “Nàng không phải….lừa ta?”