Sống lại vào ngày bị chú ruột lừa bán - Chương 8 - hoàn
Cập nhật lúc: 2024-10-22 13:09:08
Lượt xem: 74
Buổi sáng lạnh giá, ánh nắng đầu tiên len lỏi qua khung cửa sổ, nhưng lòng Lan lại tràn ngập nỗi lo lắng. Hôm nay, cô sẽ đối mặt với chú ruột — người đã lừa gạt và bán mình. Cô biết đây sẽ là cuộc chiến không hề dễ dàng, nhưng trong lòng cô đã tràn đầy quyết tâm. Cô sẽ không để cho kẻ xấu lộng hành thêm một lần nào nữa.
“Con ổn chứ?” Mẹ Lan hỏi, đôi tay run run khi chuẩn bị bữa sáng. Bà nhìn cô với ánh mắt đầy lo âu.
Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^
“Con sẽ ổn, mẹ ạ!” Lan nói, cố gắng trấn an. “Chúng ta đã chuẩn bị rất kỹ càng. Hôm nay sẽ là ngày cuối cùng mà chú ta có thể gây hại cho gia đình mình.”
Khi bữa sáng kết thúc, cả gia đình quây quần lại trong phòng khách, hồi hộp chờ đợi sự xuất hiện của chú ruột. Lan cảm nhận được không khí căng thẳng, nhưng lòng cô kiên định hơn bao giờ hết.
Cuối cùng, tiếng gõ cửa vang lên. Chú ruột bước vào với vẻ mặt hống hách, dáng vẻ đầy tự tin. “Chào mọi người! Thì ra đây là cuộc họp gia đình mà mọi người đã bàn đến. Có gì mà cần phải nói rõ chứ?” Chú ta nhếch mép, giọng điệu đầy khinh thường.
“Chú, hôm nay chúng ta cần phải nói chuyện nghiêm túc,” Lan nói, giọng kiên quyết. “Chú không thể tiếp tục hành động như vậy nữa!”
“Ha! Nhóc con nghĩ mình có quyền gì mà dạy đời tao?” Chú ta cười khẩy, nhưng Lan biết đây không phải là thời điểm để sợ hãi.
“Chú đã lừa gạt và bán cháu cho bọn buôn người,” Lan quát lên, làm mọi người trong phòng đều chấn động. “Cháu sẽ không để cho chú thoát tội nữa!”
“Mày nói cái gì? Mày điên à?” Chú ta gầm lên, ánh mắt lộ vẻ tức giận. “Mày không có chứng cứ gì cả!”
“Mày không cần chứng cứ? Chúng ta đã có đủ bằng chứng để chứng minh chú chính là kẻ đứng sau tất cả!” Bố Lan nói, đứng dậy với vẻ mặt kiên quyết. “Mày không thể lừa gạt chúng ta mãi được!”
“Ông không có quyền gì ở đây! Mọi thứ này thuộc về tao!” Chú ta hét lên, mặt đỏ bừng. “Nếu không muốn thấy hậu quả, thì tốt nhất là im miệng!”
“Chú không thể hăm dọa chúng tôi!” Mẹ Lan đứng lên, ánh mắt đầy can đảm. “Chúng ta sẽ gọi cảnh sát, và chú sẽ phải chịu trách nhiệm về những việc đã làm!”
Lan cảm thấy bầu không khí trong phòng căng thẳng đến nghẹt thở, nhưng lòng cô lại tràn đầy sức mạnh. “Chú nghĩ chú có thể chiếm đoạt tài sản của gia đình này sao? Chú không thể làm vậy, và cháu sẽ không để điều đó xảy ra!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/song-lai-vao-ngay-bi-chu-ruot-lua-ban/chuong-8-hoan.html.]
Chú ta lùi lại một bước, nhưng sự kiêu ngạo trong hắn vẫn không mất đi. “Chỉ là một đứa trẻ! Mày không thể làm gì cả!” Chú ta cười một cách khinh bỉ.
“Có thể cháu chỉ là một đứa trẻ, nhưng cháu không còn sợ chú nữa!” Lan tự tin nói. “Cháu sẽ không để cho chú tiếp tục lừa dối và làm tổn thương gia đình này!”
Khi những từ này vừa thốt ra, Lan lập tức rút điện thoại ra và gọi cho cảnh sát. “Chúng tôi đang bị một kẻ lừa đảo đe dọa, cần hỗ trợ ngay lập tức!” Cô nói, giọng nói cương quyết.
“Mày điên à? Gọi cảnh sát? Mày không thể làm vậy!” Chú ta hét lên, ánh mắt hoảng sợ. Hắn đã hiểu rằng tình hình đã hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát.
“Con đã gọi rồi!” Lan đáp lại, lòng tràn đầy quyết tâm. “Chú sẽ phải chịu trách nhiệm về mọi việc, không thể trốn chạy nữa!”
Khoảng thời gian đợi cảnh sát đến như kéo dài mãi mãi. Mọi người trong gia đình đều nín thở, đôi mắt đổ dồn về phía chú ruột. Hắn nhìn xung quanh, lòng đầy lo sợ, dường như đã thấy được cái kết mà mình sẽ phải đối mặt.
Cuối cùng, tiếng còi xe vang lên, và cảnh sát bước vào. “Có ai đã gọi cho chúng tôi?” Một viên cảnh sát hỏi, nhìn thẳng vào chú ruột.
“Đây là kẻ lừa đảo!” Lan không ngần ngại chỉ tay về phía chú ta. “Hắn đã bán tôi cho bọn buôn người!”
Cảnh sát nhanh chóng tiến lại gần, bắt giữ chú ruột. “Ông bị bắt vì hành vi lừa đảo và đe dọa,” viên cảnh sát nói, giọng nói nghiêm khắc.
“Không, không! Mày không thể làm vậy!” Chú ta gào thét, nhưng mọi thứ đã quá muộn màng. Cảnh sát đã kéo hắn ra khỏi ngôi nhà.
“Đừng lo, cháu sẽ không để cho chú ta làm hại chúng ta lần nào nữa!” Lan hít một hơi thật sâu, cảm giác như một gánh nặng đã được trút bỏ khỏi vai.
Khi chú ruột bị dẫn đi, cả gia đình Lan ôm nhau, nước mắt tràn khóe mi. Họ đã cùng nhau vượt qua những giây phút đen tối nhất, và giờ đây, họ có thể thở phào nhẹ nhõm.
“Chúng ta đã làm được rồi!” Mẹ Lan thốt lên, giọng nói đầy tự hào.
“Đúng vậy! Gia đình chúng ta sẽ không bao giờ sợ hãi nữa!” Lan cười, lòng tràn ngập niềm hạnh phúc.
Cô biết rằng cuộc sống sẽ không bao giờ hoàn hảo, nhưng ít nhất bây giờ, cô đã có được sự bình yên và niềm tin vào sức mạnh của gia đình. Họ sẽ cùng nhau đứng vững, bất chấp mọi thử thách phía trước. Và từ giờ trở đi, Lan sẽ là người bảo vệ cho ngôi nhà và những người mà cô yêu thương nhất.