Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sư phụ thật dễ lừa - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-09-24 21:47:15
Lượt xem: 270

17

Lúc ta từ trong kho củi trở về , Vọng Nguyệt đứng ở dưới mái hiên .

Ánh trăng bạc che phủ cả người hắn.

"Ngươi đau lòng sao?" Hắn uể oải hỏi.

"Không có."

" Nhìn thấy người yêu cũ chịu đau khổ vì mình ai mà chẳng đau lòng."

"Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, hiện tại ta chỉ muốn báo thù."

Ta không có nói dối .

Trước khi kế hoạch thành công, ta sẽ không để chuyện tình cảm ảnh hưởng đến dã tâm của ta.

Nguyệt Phượng thay ta chịu khổ, điều này là hắn tự nguyện.

Nhưng Vọng Nguyệt không tin, cứ khăng khăng hỏi ta: "Đến cùng hắn có cái gì tốt hơn ta?"

Ta ngáp một cái, tùy ý đáp: "Chàng ấy nói có thể làm bé."

Vọng Nguyệt nghe xong mắt chữ A mồm chữ O mà nhìn ta.

Đúng vậy, ai nghe Đạo Tôn nói lời này, chẳng sẽ có biểu cảm như vậy .

"Hắn đi.ên rồi sao?!"

"Ta cũng thấy vậy."

"Nhưng hắn cũng chỉ có thể làm bé mà thôi."

"?"

Cái quái gì vậy ?

Ta nghĩ hắn chỉ đang nói chuyện vớ vẩn mà thôi.

Đang chuẩn bị vào nhà nghỉ ngơi, Vọng Nguyệt lại đột nhiên hỏi: "Lời ngươi nói ngày đó có còn tính không? "

"Ta nói gì cơ?"

"Lấy thân tbáo đáp."

"......"

Hai kẻ này bị sao vậy chứ.

Ta trái lương tâm nói: "Có."

"Được."

Hắn không nhìn ta, dường như có một ý định mới .

Sau ba ngày, Yêu giới Phát sinh kịch biến .

Ma tôn Vọng Nguyệt đột nhiên tiến đánh vào cung Yêu Vương , chính tay gi.ết tứ đại hộ pháp.

Kế hoạch của ta bị ép phải tiến hành trước thời hạn.

18.

Vọng Nguyệt, ta thực sự phải cảm ơn ngươi .

Kế hoạch lúc đầu của ta là  bảy ngày sau mới bắt đầu đ.ánh gi.ết Yêu cung . Bị hắn ép đẩy nhanh thành hôm nay.

Hầu hết các tướng lĩnh của Yêu cung đều ra ngoài điều tra vụ án bạo loạn đường phố hôm bữa, bây giờ là lúc Yêu cung yếu nhất .

Nhưng không ngờ Nguyệt Phượng cũng đi theo .

Hắn cùng Vọng Nguyệt, hai người đánh vào Yêu cung như chốn không người, tựa như đang chơi đùa vậy.

Điều kỳ lạ duy nhất là hai người họ vừa đánh gi.ết vừa âm thầm cạnh tranh với nhau .

Ngươi được mười lăm tên, ta được mười sáu tên....

Yêu Vương cũng không biếtt mình lúc nào đã  đắc tội hai vị đại lão này, run lẩy bẩy  trốn ở chủ điện.

Ta trực tiếp xông thẳng vào chủ điện.

Trên đường này, ta thấy rất nhiều lồng giam .

Bên trong giam giữ lấy các Yêu lệ xinh đẹp .

Bọn họ bị đối xử như thú cưng, rời xa người thân, mất đi tự do, biến thành tù nhân bị giam cầm.

Chờ đến khi tuổi già sắc suy, bị lột da làm thành tấm thảm.

Hoặc vào nồi  làm thức ăn cho kẻ khác .

Lòng ta phẫn nộ như sóng biển cuồn cuộn ......

Năm đó, tộc Quạ của ta cũng vậy .

Bởi vì sở hữu đôi cánh đen phát ra ánh sáng xanh tím nên từ nhỏ ta đã bị giam cầm, bị nhổ trụi lông chỉ để làm quạt cho người khác.

Cánh của ta không một ngày được lành lặn .

Ta không có ngày nào là không đau đớn, không ngày nào là không  gào khóc van xin chúng.

Cũng bởi vì năng lực Trúc Mộng đặc thù của tộc Quạ, cả ngày lẫn đêm đồng tộc của ta đều  bị b.óc l.ột, vắt kiệt sức để xây nên mộng ảo cho giới quý tộc .

Cho đến khi linh lực khô kiệt mà c.hết.

Tộc Qụa của ta phẫ.n n.ộ, đứng dậy  phản kháng,  lại  bị  gi.ới c.ầm qu.yền đàn áp , t.àn s.át ma.n r.ợ .

Tại Yêu giới, không chỉ riêng tộc Quạ của ta, các tộc gần như diệt tuyệt chủng còn rất nhiều.

Ta đá văng của lớn chủ điện, dang rộng đôi cánh đen to lớn .

Trong khoảnh khắc , những chiếc lông vũ màu đen che phủ cả bầu trời, khiến cả  Yêu cung chìm trong bóng tối .

"Tên tặc già kia, hôm nay bà cô đến gi.ết ngươi!"

19

Yêu Vương bên cạnh còn có hộ vệ .

Ta lấy một địch mười, vất văng hết đám hộ vệ của hắn .

Ta biết mình rất mạnh .

Trước khi đồng tộc của ta thật sự biến mất, họ đã đem  tất cả  tu vi còn lại chuyển dời hết cho ta .

Mọi người đã cố gắng hết sức để đưa ta ra ngoài để ta tìm cách chữa trị đôi cánh của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/su-phu-that-de-lua/chuong-6.html.]

Mỗi một ngày qua đi, ta một giây cũng  không dám lười biếng.

Đối phó bọn hắn, ta dư sức .

Rất nhanh, trong Yêu cung tất cả đều là th.i th.ể thủ vệ Yêu vương.

Khi ta bóp cổ Yêu vương , ta nhìn thấy sự hoảng sợ trong mắt hắn .

" Tha ta một mạng, ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi! Tài bảo, tu vi, mỹ nhân ......"

"Nghe hay đấy." Ta cười một tiếng .

Nụ cười này , khiến Yêu Vương thất thần trong giây lát.

" Ta từng nuôi một con quạ nhỏ , rất giống ngươi , là mỹ nữ hiếm có trong tam giới . Ta dùng nó làm một cái quạt ........."

"Vương thượng thế mà còn nhớ rõ."

Lão Yêu vương sửng sốt: "Là ngươi? Không , không thể nào là ngươi! Cánh của nó đã bị ta bẻ gãy, không giống ngươi ......"

Nói còn chưa dứt lời, hắn nhìn thấy ánh sáng của Phượng Hoàng trên đôi cánh của ta .

" Phượng Hoàng , cánh gãy lẽ nào ......" Hắn hoàn toàn hoảng sợ, " Đừng , đừng, ta sai rồi, ngươi bĩnh tĩnh trước đi , từ từ nói chuyện nhé......"

Hắn còn tưởng rằng đến nước này rồi còn có thể cứu vãn tình thế được ư ?

Đầu ngón tay ta vừa dùng lực, hắn lập tức không nói được nữa .

Thừa dịp hắn còn chưa ngỏm củ tỏi , ta đưa tay xé r phế phủ của hắn , moi ra yêu đan , bóp nát.

Yêu đan hóa linh lực bị ta hấp thu toàn bộ.

Lúc Nguyệt Phượng và Vọng Nguyệt đến .

Ta đã giẫm lên xác của Yêu vương, ngồi lên ngai vàng cao chót vót.

20

"Thì ra, mục đích thực sự của ngươi là cái này."

Ánh mắt Vọng Nguyệt phức tạp mà nhìn ta "Ngay cả ta ngươi cũng một mực giấu diếm."

Ta cười cười: "Nếu thông báo từ sớm , Tôn thượng chắc chắn vì hữu nghị hai tộc, sẽ không ra tay tương trợ bản vương."

"Ngươi đổi giọng cũng thật là nhanh."

"Tôn thượng là ân nhân của bản vương, thành tâm mời ngài ở lại yêu giới một thời gian, chứng kiến sự thay đổi của yêu giới."

"Cung kính không bằng tuân mệnh."

Vọng nguyệt yên tâm thoải mái ở lại tân Yêu cung của ta.

Nguyệt Phượng cũng không đi .

Ta đã bãi bỏ triệt để hệ thống sâu mọt cũ và bắt đầu giải phóng n.ô l.ệ .

Ta cũng phải dập tắt một số cuộc b.ạo lo.ạn  của các nhóm thuộc hạ cũ của Yêu vương tiền nhiệm .

Chờ làm xong hết thảy , đã trôi qua nửa năm.

Vội vàng trở về vương Cung, ta mới biết được , hai người này vẫn còn ăn nhờ ở đậu, vẫn chưa đi.

Không chỉ ở lại đây, còn cải tạo cung điện của ta!

Bọn họ lần lượt thiết lập một điểm truyền tống , có thể truyền tống trực tiếp từ cung Ngô Đồng và Ma Tộc về cung điện của ta .

... Đây là ý gì chứ ?

Ta đi tìm bọn hắn hỏi cho rõ .

Nhưng bọn hắn rất kiên quyết , nói  rằng đi đi về về như thế này rất dễ dàng.

Ta đỡ trán: "Đi đi về về làm cái gì?"

Nguyệt Phượng: "Ta là phu quân của nàng , đương nhiên mỗi đêm đều muốn bên cạnh nàng."

Vọng Nguyệt: " Ngày trước nàng nói ta gi.ết tứ địa hộ pháp cho nàng, nàng sẽ lấy thân báo đáp, ta vẫn đang chờ đấy!"

Ta: ......

Sau đó, hai người họ đều nhìn về phía sau ta.

" Hắn ta là ai?! "

"Ta nhặt được ở bên ngoài."

Vương thượng xuất chinh trở về, nàng còn mang về một nữ tử mang thai ...... Hả không , phải là  một người đàn ông xa lạ mới đúng.

—— Trong ánh mắt phẫn nộ của bọn họ, ta dường như  đang thấy màn kịch quen thuộc này chạy trong đầu bọn hắn.

Nhưng ta chỉ nghĩ rằng người này có năng lực nên thu hắn ta về dưới trướng để quản lý mà thôi.

Ta chưa bao giờ muốn thành thân.

Ta cũng không muốn thành thân với bất cứ ai cả .

Ta càng không có ý định  thuộc về bất cứ ai .

Nguyệt Phượng cùng Vọng Nguyệt thỉnh thoảng lại dịch chuyển đến chỗ ta .

Dù ta đã can ngăn nhiều lần nhưng họ vẫn đến, thôi, khách đến nhà không trà cũng bánh, không sao cả.

Họ thực sự coi nơi này là nhà của họ.

Mỗi lần đến, hai người đó lại gọi ta cùng với vị tổng quản ta nhặt về kia, tụ họp đủ bốn người đá.nh b.ài lá .

Nửa năm sau, Cung điện của ta lại có phủ tên mới.

——" Phược Nguyệt cung" (cung điện Trói trăng )

Vọng nguyệt đứng dưới mái hiên , huơ tay hướng dẫn người làm treo tấm bảng lên.

 Ta chỉ cần nhìn xem qua, tất cả đều ổn.

Không biết từ lúc nào, Nguyệt Phượng đi đến phía sau ta.

" Phược Nguyệt."( trói trăng)

Đôi mắt Phượng Nguyệt lấp lánh ánh sáng, nhẹ nhàng cười .

"Độ Độ , Từ nay về sau, nàng không cần phải trói."

" Vi sư sẽ đem mình trói đến cạnh nàng."

"Không bao giờ rời xa."

( Hết toàn văn)

Loading...