Sự Trả Thù Hoàn Mỹ Của Kẻ Điên - 06.
Cập nhật lúc: 2024-09-08 20:58:30
Lượt xem: 63
Tôi run tay, một giọt m.á.u rỉ ra từ cổ Tào Thiên Thành.
“Vãn Vãn chưa bao giờ uống rượu! Có phải các người ép con bé không?!”
“Dì, dì đừng kích động, đừng kích động!” Tào Thiên Thành vội vàng nói.
“À, tôi nhớ ra rồi, lúc đó Tống Vãn Vãn còn nói một câu.”
“Con bé nói gì?” Tôi hỏi nhanh.
“Nó nói...”
Giọng Tào Thiên Thành nhỏ dần, tôi không kìm được mà cúi người lại gần để nghe rõ hơn.
“Nó nói, nó sướng đến phát điên!”
Lợi dụng lúc tôi cúi xuống, Tào Thiên Thành bất ngờ dùng cả hai tay nắm c.h.ặ.t t.a.y cầm d.a.o của tôi, rồi đập mạnh xuống bàn.
Cơn đau làm tôi buông dao, con d.a.o gọt hoa quả rơi xuống đất.
Lúc này, Tào Thiên Thành đứng dậy, hắn cao 1m85, nhìn tôi từ trên cao với ánh mắt lạnh lùng và nụ cười tàn nhẫn.
“Thằng súc sinh! Mày không được phép nói như vậy về Vãn Vãn!” Tôi gào lên và lao về phía hắn, nhưng hắn dễ dàng đẩy tôi ra.
“Dì à, tôi không nói dối đâu, lúc đó cô ấy hét rất vui mà,” Tào Thiên Thành tiếp tục nói.
“Ahhh!!!” Tôi không thể chịu đựng nổi nữa, chỉ muốn xé nát tên cặn bã này ra.
Nhưng hắn chỉ cần giơ tay và đ.ấ.m một cú, tôi lập tức ngã xuống và bất tỉnh.
Khi tôi tỉnh lại lần nữa, tôi đã ở trong phòng nghỉ của đồn cảnh sát.
“Đồng chí cảnh sát, cô ấy tỉnh rồi,” một giọng nói vang lên.
Tôi cố lắc mạnh đầu, cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
“Tào Thiên Thành đâu?!”
Điều đầu tiên tôi làm khi tỉnh dậy là nhìn quanh, tìm kiếm tên cầm thú đó.
Nhưng không thấy bóng dáng Tào Thiên Thành đâu.
Tôi cố đứng dậy, nhưng cảm giác bị kéo mạnh từ tay – tôi đã bị còng vào ghế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/su-tra-thu-hoan-my-cua-ke-dien/06.html.]
“Đồng chí cảnh sát, anh xem, cô ta vẫn muốn tiếp tục hành hung!” Giọng nói ban nãy lại vang lên.
Lúc này, tôi mới chú ý đến những người khác trong phòng.
Ngoài hai cảnh sát mặc đồng phục, còn có một người đàn ông và một phụ nữ – chính là cặp vợ chồng đã đi cùng Tào Thiên Thành đến trường vào buổi sáng!
“Chị Tống, xin hãy bình tĩnh. Chúng tôi đã nhận được cuộc gọi báo án, nói rằng chị đã dùng d.a.o hành hung người tại quán internet trên đường Kim Phúc, giờ chúng tôi cần chị hợp tác để điều tra.”
Một cảnh sát lên tiếng.
“Tại sao chị lại dùng d.a.o đe dọa Tào Thiên Thành?”
“Tôi không có! Tôi chỉ muốn hỏi Tào Thiên Thành tại sao hắn lại hại con gái tôi! Hắn đã thừa nhận! Hắn đã xâm phạm con gái tôi!” Tôi kích động nói.
“Chúng tôi đã thẩm vấn Tào Thiên Thành, hắn nói rằng hắn buộc phải nói như vậy dưới sự đe dọa của chị. Theo dữ liệu camera tại hiện trường, đúng là chị đã dùng d.a.o đe dọa hắn, và trên con d.a.o rơi tại hiện trường cũng có dấu vân tay của chị.”
“Xét thấy Tào Thiên Thành không bị tổn hại về thể chất, chưa đủ điều kiện để kết án, chúng tôi sẽ xử phạt chị 10 ngày tạm giam và phạt tiền 500 nhân dân tệ.”
Cảnh sát vừa ghi chép vào sổ vừa nói.
Mẹ của Tào Thiên Thành đột nhiên lên tiếng:
“Đồng chí cảnh sát, chúng tôi có thể nói riêng với cô ấy vài câu được không?”
Hai viên cảnh sát nhìn nhau, dặn dò giữ bình tĩnh rồi rời khỏi phòng nghỉ.
Người phụ nữ trong bộ trang phục hàng hiệu đắt tiền mà tôi chưa từng thấy bước đến trước mặt tôi, nhìn tôi một lúc lâu, trong mắt lộ rõ sự lạnh lùng và khinh miệt không hề che giấu.
“Lần này xem như cô gặp may, nếu con trai tôi có bất kỳ vấn đề gì, tôi sẽ khiến cô biến mất khỏi thế giới này.”
Mẹ của Tào Thiên Thành lạnh lùng nói.
“Bà có biết thằng con súc sinh của bà đã làm gì không?!” Tôi vừa tức giận vừa kinh ngạc nói.
“Chẳng phải chỉ là lên giường với con gái cô thôi sao? Con gái cô tự tử chẳng phải vì tâm lý yếu đuối quá sao?” Mẹ của Tào Thiên Thành cau mày nói. “Hơn nữa, chúng tôi đã bồi thường rồi mà?”
“Hahahahaha!” Tôi cười một cách tức giận. “Vài chục vạn có thể mua được mạng sống của con gái tôi sao? Vậy tôi cũng sẽ bỏ ra vài chục vạn để mua mạng của con trai bà được không?”
“Con gái cô mà đòi so với con trai tôi à?!” Người phụ nữ giận dữ, như con mèo bị dẫm phải đuôi, định lao tới tấn công tôi.
Phải rồi, làm sao có thể so sánh được? Thằng súc sinh đó sao có thể sánh với một sợi tóc của con gái tôi?