Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 119
Cập nhật lúc: 2024-06-14 22:53:08
Lượt xem: 192
Chị lễ tân cười cười, không coi là thật.
Thời buổi này ai cũng coi trọng thức ăn, dù sao thì lượng lương thực, phiếu của mỗi người đều có hạn.
Hơn nữa cô ấy mới gặp bọn họ lần đầu, mấy câu khách sáo này nghe là được rồi, lại thêm chị gái cô ấy là nhân viên phục vụ, thỉnh thoảng cô ấy cũng được ăn nên không thương nhớ chuyện này.
Không thể không nói, tâm trạng của cô ấy thoải mái nên trực tiếp cho bọn họ một căn phòng mà điểm nào cũng tốt.
“Hôm nay là tết Trùng cửu, rất nhiều người đến công viên trong huyện thành du hồ, ngắm cúc, hai người không quen nằm giường ghép, phòng đôi có nhà vệ sinh khép kín chỉ còn lại một phòng, đón sáng với thông gió đều rất tốt, còn được trải thảm, có cả ti vi, là phòng bình thường chuẩn bị cho lãnh đạo ở.”
Kha Mỹ Linh vừa nghe thế đã chớp chớp mắt nhìn Tần Nguyên Cửu, sau đó cô ghé lại nói nhỏ một câu: “Chị ơi, phòng đôi chỉ có một cái giường thôi ạ? Không, không có hai phòng đơn sao, hoặc là phòng có hai gian sao?”
Lễ tân mím môi cười, cũng ghé lại thì thầm:
“Haiz, tôi thấy đồng chí này khá phóng khoáng mà, sao nhắc đến chuyện này lại ngại ngùng vậy chứ?”
“Hai người là vợ chồng, không ở cùng nhau sao? Có phòng đơn, cũng có phòng hai gian nhưng không có nhà vệ sinh, tắm rửa, đi vệ sinh phải dùng chung, bất kể là độ thoải mái hay điều kiện vệ sinh đều không tốt như phòng được chuẩn bị.”
“Hai người nghĩ đi, người qua lại đông như thế, dạng người nào mà chẳng có?”
“Tôi cũng thấy hai đồng chí đây là người kén chọn nên mới phá lệ cho hai người ở đó.”
“Nếu như đồng chí ngại, tôi cũng có thể đưa phòng khác cho hai người.”
“Nói thật, ở trong căn phòng kia không tệ đâu, rất thích hợp cho vợ chồng mới cưới đấy!”
Kha Mỹ Linh cắn răng, một bên là ở cùng với sói đuôi lớn họ Tần trong một gian phòng, ngại ngùng không được tự nhiên, một bên là trải nghiệm sạch sẽ, dễ dễ chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-119.html.]
“Không cần.” Cô dứt khoát từ chối.
Nếu đã có điều kiện để kén chọn, sao cô phải vì có thêm một người mà từ chối đây?
Vừa nói xong, cô đã thấy vẻ mặt cười như không cười của Tần Nguyên Cửu, giống như là, giống như là cô cố ý chiếm lợi trên người anh vậy.
Lấy chìa khóa xong, chào hỏi với chị gái lễ tân, hai người đi vào căn phòng nằm ở tận cùng trên tầng ba.
Mở cửa, đối mặt là ban công bán nguyệt lộ thiên, bên trong còn có một bộ bàn ghế mây.
Yêu c.h.ế.t mất thôi, Kha Mỹ Linh reo lên khe khẽ, cô đá giày ra, dẫm lên tấm thảm trải sàn màu nâu mềm mại rồi chạy qua đó.
Giấy dán tường màu vàng nhạt phức tạp, tinh tế, đèn chùm thủy tinh, chiếc ti vi mười bốn tấc đặt trên tủ có ngăn kéo.
Một chiếc giường lớn mềm mại, hai chiếc sô pha, ấm đun nước bằng sắt và trà cụ đặt trên bàn trà bằng gỗ.
Nhà vệ sinh rất tiên tiến, được tách thành hai khu khô – ướt riêng biệt, có thể nói quy cách như này ở thời sau cũng không hề lạc hậu.
Không cần nói đến trên ban công còn đặt một hàng cúc đang nở, mùi hương thoang thoảng tràn ngập khắp căn phòng.
Cô tinh nghịch nhảy nhót khắp nơi, sau đó nằm thẳng cẳng trên giường lớn, đáng thương nói: “Đồng chí Tần, cái giường này được em chưng dụng rồi, anh đi thuê phòng khác cho mình đi.”
Tần Nguyên Cửu đặt đồ xuống, nhẹ nhàng gật đầu, nới lỏng cổ áo, chậm rãi lại gần giường lớn: “Đồng chí Kha, lãng phí tài nguyên rất đáng xấu hổ, làm gì có chuyện một người độc chiếm chiếc giường đôi!”
“Nếu em đã không thích hoàn cảnh như này, vậy chúng ta hoàn toàn có thể thuê hai phòng đơn hoặc một phòng có hai gian mà.”
“Nếu như không có anh, em chẳng có tư cách ở trong này, qua cầu rút ván, có phải quá xấu xa rồi không? Lương tâm của em không đau sao?”
Lúc nói đến đây, anh đã quỳ lên giường, dồn Kha Mỹ Linh đến đầu giường.