Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 172

Cập nhật lúc: 2024-06-14 23:24:26
Lượt xem: 203

"Chúng tao thật sự đã chiều chuộng mày quá rồi, mày chỉ nhìn thấy những gì bản thân không có được nhưng không nhìn thấy người trong nhà đã làm gì cho mày."

"Chỉ là một bộ gia dụng, không có nhiều hơn, nếu mày muốn cắt đứt quan hệ với chúng tao thì cứ thoải mái làm đi, cứ coi như chúng tao không coi người con gái như mày!”

Kha Vân Nguyệt ngơ ngác nhìn trưởng thôn, sau đó quay lại nhìn Kha Mỹ Linh đang ngồi gặm táo trên cây, khuôn mặt đau rát.

Hoàng Phương Bân vội vàng kéo cô ta lại phía sau: "Cha mẹ, thế là đủ rồi. Vợ chồng chúng con đều có tay chân, có gì không kiếm được?"

"Hơn nữa, trong hai tháng tới, chúng con sẽ lên huyện thành học, tìm kiếm thêm cơ hội vừa học vừa làm, chắc chắn chúng con sẽ vượt qua được những khó khăn mà mình đang phải đối mặt. Chờ sau khi con tốt nghiệp, đi làm, con và A Nguyệt sẽ cùng nhau phụng dưỡng hai người!"

Kha Mỹ Linh bĩu môi, nói như vậy cũng chỉ đơn giản lừa gạt người dân chất phác.

Trưởng thôn không cho Hoàng Phương Bân chút thể diện nào, ông ta không nói gì mà thay vào đó đi cảm ơn và xin lỗi những người đến xem buổi lễ, rồi nói: “Ngày nay, giới trẻ đều thích hưởng ứng đề xướng của tổ chức, yêu đương tự do, hôn nhân đơn giản.”

“Ngày mai nó sẽ đến bái đồng chí Mao, đọc bản tuyên thệ, coi như kết duyên vợ chồng, không làm phiền mọi người đến thêm một chuyến nữa. Mọi người ăn chút bánh kẹo với điểm tâm để chung vui nhé.”

Vợ trưởng thôn nhanh chóng mang ra những thứ ngày mai dùng để đãi khách, chia cho mọi người.

Kha Vân Nguyệt đứng ở phía sau Hoàng Phương Bân, trong mắt tràn đầy oán hận, quả nhiên cha mẹ cô ta trọng nam khinh nữ!

Hóng chuyện chẳng vui vẻ gì, Kha Mỹ Linh không thể ngồi yên nữa, cô cầm lõi táo đã gặm hết ngắm về phía Tần Nguyên Cửu rồi ném mạnh.

Sau gáy anh như có mắt, anh nghiêng người đưa tay nắm lấy, sầm mặt xuống nhìn cô.

Kha Mỹ Linh lợi dụng lúc người khác không để ý đến mình, mỉm cười chỉ tay xuống đất, rồi duỗi tay ra như chuyện đương nhiên.

Nhìn thấy dáng vẻ không phòng bị của cô, Tần Nguyên Cửu khẽ thở dài cam chịu, anh nhảy từ trên tường xuống, đi đến dưới gốc cây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-172.html.]

Kha Mỹ Linh vô cùng tin tưởng mà nhảy xuống, vừa hay ngã ngay vào vòng tay anh.

Cô ôm lấy cánh tay anh trong vô thức, không đợi cô có bất kỳ động tác thừa nào.

Tần Nguyên Cửu đặt cô xuống, lùi một bước lớn, đứng đó cúi đầu nhìn xuống, cảm giác ghét bỏ như chạm nhiễm virus vậy...

Kha Mỹ Linh nhăn mũi nhìn anh, cô kéo chị dâu nhỏ đi về nhà.

Trên đường đi, thỉnh thoảng cô lại liếc nhìn chị dâu nhỏ, chị ta đúng là một nàng hồ tiên!

Thiên tuyết hồ có thể mọc ra chín đuôi và phi thăng trong truyền thuyết.

“Em gái em muốn nói gì thì cứ nói đi.” Đào Vũ Sương buồn cười nói.

Kha Mỹ Linh do dự một lúc, nhưng quả quyết ghé vào tai chị ta thì thầm: "Chị dâu nhỏ của em không nên bị mắc kẹt trong oán hận!"

Đào Vũ Sương sửng sốt, sau đó chị ta cười khúc khích: “Chị không hiểu ý của em. Chị gả cho anh Cẩm Hán cũng được nửa năm, nhà chồng đối xử với chị rất tốt, chị không cần ra đồng làm việc, ngay cả quần áo của chị cũng là do anh họ em giặt.”

“Nào có nhà nào có con dâu, con gái giống chị, ngày nào cũng ngủ đến khi tự tỉnh, ăn đến căng bụng? Chị ngày nào cũng sống vui vẻ, làm sao mà oán hận được?”

"Chị dâu nhỏ, không biết chị đã từng nghe câu này chưa, giải thích chính là che đậy." Kha Mỹ Linh gật gật đầu.

Đào Vũ Sương á khẩu: "Chị, chị chỉ muốn chứng minh cho em thấy, chị hoàn toàn không có lý do hay đối tượng nào để oán giận."

Kha Mỹ Linh không thích vòng vo, cô dứt khoát nói rõ: "Chị dâu nhỏ năm trăm tuổi rồi phải không? Chỉ là tu vi của chị làm cho người ta lo lắng nha.”

Cả người Đào Vũ Sương run lên, miễn cưỡng cười cười: "Em gái, sao hôm nay em toàn nói những lời làm người ta không hiểu thế?"

Khả Mỹ Linh nhướng mày mỉm cười, sau đó trực tiếp nhét một viên Linh Thú đan trị giá bằng một viên linh thạch hạ phẩm vào miệng chị ta!

Loading...