Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 245

Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:21:32
Lượt xem: 121

Kha Mỹ Linh tức giận quơ tay đá chân: "Có phải bọn họ nghĩ em yếu đuối nên cứ nhắm về em không?"

“Em thấy Kha Khánh Thư có quá nhiều vết chân chim, hơn nữa còn là những vết chân chim lộn xộn, đó gọi là phu thê cung. Đây rõ ràng là tướng số ngoại tình.”

"Nhìn ông ta thành thật như vậy, chắc chắn ông ta rất vui vẻ. Có lẽ vừa rồi bị em chọc vào chỗ đau nên ông ta mới tức giận."

Tần Nguyên Cửu gõ vào đầu cô, "Bé con đang nghĩ gì vậy?

Chúng ta cứ sống cuộc sống nhỏ bé của mình, quan tâm bọn họ làm gì?"

“Hóng chuyện vui nha." Kha Mỹ Linh ậm ừ: "Nếu như không quét sạch tất cả chuyện vui trong nhà bọn họ, em mới không phải là Kha Mỹ Linh!

Em chính là người nhỏ mọn như vậy, anh sợ hãi hay hối hận? Em nói cho anh biết, vô dụng thôi!"

Tần Nguyên Cửu không nhịn được cười khẽ ra tiếng, ôm người vào lòng, vỗ lưng trấn an cô, "Được rồi, bớt giận đi, lát nữa em nấu món gì cho anh ăn?"

"Em giận bọn họ, sao lại giận cá c.h.é.m thớt lên anh chứ? Không phải anh vừa xả giận cho em sao?”

Kha Mỹ Linh nhịn không được cắn cánh tay anh một cái qua vải áo, "Đàn ông đều xấu xa!"

Ánh mắt Tần Nguyên Cửu thâm trầm, “Ai nói vậy? Em chỉ nhìn thấy mấy người đàn ông, sao có thể đánh đồng như thế."

"Ông nội em, cha em và anh trai em nhiều như vậy, còn anh nữa, xấu ở đâu, xấu ở chỗ nào?"

Kha Mỹ Linh hơi mím môi, đẩy anh ra vội vã trở về nhà.

Tần Nguyên Cửu sải bước đi theo, “Này, bé con vẫn còn tâm tư sao?"

"Chúng ta là vợ chồng đã được chứng nhận, cùng chung sống dưới một mái nhà, còn có bí mật gì sao? Sao em lại không nói cho anh biết."

“Nói cho anh biết đi? Giải thích đi.”

Kha Mỹ Linh quay đầu lại nhe răng với anh, hung hăng nói: "Có nói anh cũng không hiểu!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-245.html.]

Tối nay bà đây không có tâm trạng, không nấu cơm nữa."

Tần Nguyên Cửu gật đầu, "Được, vậy em ra lệnh cho anh làm thì sao?”

Không phải anh đã nói, đàn ông không biết làm việc nhà là không biết yêu phụ nữ sao? Bây giờ em đã là phụ nữ có chồng, em phải học cách yêu thương người khác chứ?

Ít nhất cũng nên giả vờ trước mặt mọi người."

Kha Mỹ Linh trừng mắt nhìn anh, "Em muốn ăn Mãn Hán Toàn Tịch."

"Anh rất muốn nấu cho em, nhưng nhà chúng ta không có nguyên liệu?"

“Đáng ghét." Cô quay lại khịt mũi, nhìn bầu trời, vầng trăng tròn hiện lên trong mắt một tia tổn thương, đau đớn.

Về đến nhà, Kha Mỹ Linh khoanh tay ôm n.g.ự.c như người già, hơi hất cằm, sắc mặt khó chịu, hướng dẫn Tần Nguyên Cửu làm mì, thịt kho tàu, thịt viên kho, thịt lợn chiên và sườn hầm khoai tây...

Cô ra lệnh thế nào, Tần Nguyên Cửu làm thế đó.

Kha Mỹ Linh chọn toàn công thức đơn giản để tránh sai sót, thế là Tần Nguyên Cửu nấu được cả một bàn thịt lợn rừng.

Ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn, cô cố gắng đập tan những thứ không vui lúc nảy.

Kha Mỹ Linh vùi đầu ăn, vừa ăn vừa gật đầu nói: "Đồng chí Tần, không ngờ anh còn có tài nấu nướng nha, sau này phải luyện tập nhiều hơn, cố gắng nấu được tất cả các món ăn."

Vậy là cô có lộc ăn rồi!

Tần Nguyên Cửu chậm rãi ăn, ánh mắt dịu dàng bao phủ con lợn con nào đó, “Lần này anh nấu cơm, lát nữa em rửa bát, phân chia công việc hợp tác, chính em tự nói thế.”

Kha Mỹ Linh hừ nói: "Em rửa thì em rửa."

Cô nhìn giá trị hòa bình nghèo nàn trên bảng điều khiển, vì đôi bàn tay xinh đẹp của mình, đành cắn răng mua một chiếc máy rửa chén.

Có món đồ này giúp đỡ phân chia công việc hợp tác, cô lại có thể tiếp tục thưởng thức những món ăn ngon rồi?

Cô đúng là một cô nhóc thông minh.

Loading...