Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 364
Cập nhật lúc: 2024-06-15 19:09:32
Lượt xem: 88
Những người trên máy kéo lập tức nhảy ra, chưa kịp đứng vững đã vây quanh mấy người bị thương.
Mấy ông bà cụ khéo miệng lập tức kể nửa thật nửa giả cho mọi người nghe cảm giác hồi hộp khi săn đàn lợn rừng lúc đó.
Đám người trong trấn không ai đặt ra nghi vấn, họ chỉ cảm thán người dân thôn Lạc Phương quá dũng cảm, cho dù có phải liều mạng cũng phải hạ gục lũ lợn rừng.
Còn đám thanh niên trai tráng trong thôn đã đợi cả ngày ở đầu thôn, lập tức lao tới chiếc máy kéo reo hò phấn khích, sau đó bắt đầu thay phiên nhau làm quen và khởi động máy.
Sau khi thỏa mãn tâm hồn nhiều chuyện ban đầu, mọi người bất giác kéo bác tài chở hàng: "Đồng chí, các ông mang lợn rừng đi đâu vậy?"
"Các đồng chí đến từ đơn vị nào? Lãnh đạo cấp trên có dặn dò xử lý chúng thế nào không?"
"Chúng tôi có mang theo phiếu tiền, có thể đổi ở đây một chút để bổ sung dinh dưỡng cho đám trẻ được không?"
Các bác tài ở xưởng máy móc bị vây quanh ở giữa, mắc kẹt trong thế nếu như không đồng ý thì sẽ không được đi!
Họ khó xử nói: "Các đồng chí, không phải chúng tôi không đồng ý, mà do chúng tôi chỉ là những nhân viên bình thường, không có quyền quyết định cao như vậy."
Nhìn thấy nhiều lợn rừng tươi sống được chuyển lên máy kéo, khiến người dân thị trấn thèm thuồng không thôi. Bọn trẻ thèm thịt đến mức không để ý đến mặt mũi, nằm lăn xuống đất kêu gào đòi thịt!
Vẫn là Tần Nguyên Cửu tìm đến đội trưởng của nhóm bác tài trong xưởng cơ khí, nhỏ giọng nói: "Bác tài, thôn Lạc Phượng chúng tôi dùng thịt lợn rừng và hàng hóa thủ đô để thanh toán cho mấy chiếc máy kéo.
Mặc dù hiện tại là mùa đông, thịt heo có thể được bảo quản trong một khoảng thời gian, nhưng nhân viên xưởng cơ khí không ăn hết được nhiều thịt lợn rừng như vậy, vẫn phải liên hệ những nguồn bên ngoài để bán.
Tôi đề nghị ông dùng điện thoại của công xã chúng tôi để gọi cho quản đốc, xem thử có thể ủy thác cho hợp tác xã cung ứng tiếp thị ở địa phương bán trước một phần thịt lợn rừng hay không?"
Ánh mắt của đội trưởng sáng lên, liên tục gật đầu: "Đồng chí Tần, sao tôi không nghĩ tới chuyện đó chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-364.html.]
Bán một phần thịt lợn rừng là nhiệm vụ vô cùng quan trọng và vinh dự.
Nói không chừng còn có thể kiếm được chút tiền. Đội trưởng lập tức nói với thành viên trong đội, sau đó đi cùng Tần Nguyên Cửu đến công xã gọi điện thoại.
Lúc đi chỉ có hai người, nhưng lúc về đã trở thành một đoàn người.
Tất cả lãnh đạo lớn nhỏ trong công xã đều đến xem chuyện vui.
Người dân trong trấn lập tức vây quanh: "Đồng chí, quản đốc của các ông nói gì? Có đồng ý bán hay không?"
"Không cần dùng phiếu mua được không? Chúng tôi sẽ thêm chút tiền cho các ông..."
Đội trưởng mỉm cười đứng lên tảng đá xanh ở cổng thôn nói lớn: "Quản đốc chúng tôi nói có thể bán. Chỉ là bây giờ đã là cuối năm, thịt lợn ở đâu cũng đều tăng giá, huống chi là thịt lợn rừng. Chúng tôi không lấy phiếu, chỉ bán với giá một đồng rưỡi."
"Nếu mọi người thấy đắt, chúng tôi sẽ kéo thịt lợn về xưởng rồi tính tiếp. Nếu mọi người vẫn muốn mua, thì quay lại hợp tác xã cung ứng tiếp thị để xếp hàng! Không biết bốn ngàn cân thịt lợn có đủ hay không nữa?"
Người dân trong trấn bắt đầu tính toán cẩn thận trong lòng, giá này quả thực không hề rẻ, nhưng cũng là giá bán bình thường, vấn đề nằm ở chỗ không lấy phiếu!
"Tôi mua, nhà tôi mua năm cân!"
"Tôi mua bảy cân!"
"Còn nhà tôi đông người cần ít nhất là mười cân..."
"Phải rồi, tôi nghe nói các ông cũng còn kéo đi một lô hàng ở thủ đô, cái đó có bán được không?"
Đội trưởng liên tục gật đầu: "Bán, bán chứ! Hay là mọi người về nhà lấy tiền và túi đựng trước, sau đó xếp hàng ở hợp tác xã cung ứng tiếp thị trong thị trấn, chúng tôi chất đồ lên xe xong thì đi đến đó!"
Lúc này, trưởng thôn tiến lên phía trước hô: "Các đồng chí đừng hoảng loạn, đừng chen chúc, lát nữa trai tráng trong thôn chúng tôi sẽ đưa mọi người trở về..."