Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 465
Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:08:35
Lượt xem: 90
Mãi đến gần mười một giờ Tần Nguyên Cửu mang theo một thân hàn khí trở về.
Kha Mỹ Linh cảm thấy anh đẩy cửa bước vào nhà, nhanh chóng ra khỏi không gian, giả vờ ngủ.
Thị lực của Tần Nguyên Cửu cực kỳ tốt, ban đêm căn bản không hề bị cản trở.
Anh thấy rõ ràng hàng mi run rẩy của Kha Mỹ Linh.
Tần Nguyên Cửu im lặng nhếch khóe môi, cởi áo khoác, tắm rửa một lát, sau đó lên giường ôm người phụ nữ vào lòng, bắt đầu xoa bóp, ấn, hôn, tạo ra đủ loại tiếng động...
Kha Mỹ Linh mở mắt ra, toàn thân mềm nhũn, giọng nói cũng mang theo sự nũng nịu quyến rũ mà cô không biết: "Tần Nguyên Cửu, em đang ngủ đấy, anh phát điên cái gì?"
“Em ngủ việc của em, anh giải cơn thèm.” Tần Nguyên Cửu hừ một tiếng, tiếp tục gây sự.
Kha Mỹ Linh tức giận đến mức véo vào phần thịt mềm mại ở eo anh, cô nghe thấy người đàn ông không gì không làm được, không sợ hãi bất cứ thứ gì đau đến mức hít hà, hừ nói: “Em phát hiện từ khi anh bày tỏ sự khao khát cơ thể em thì lá gan càng ngày càng lớn nhỉ?"
Tần Nguyên Cửu ôm chặt cô, trong chốc lát mới bình tĩnh lại: “Vợ của anh, còn không cho phép anh để tâm sao?
Nếu anh thực sự thờ ơ với em, vậy em phải suy nghĩ lại xem có phải mình không đủ xinh đẹp, không có hương vị phụ nữ hay không.”
Lời của anh quả nhiên là sự thật, một người phụ nữ xinh đẹp như cô ngủ với anh, không thua gì xương thịt thơm nức trước mặt một con chó, sự hấp dẫn như vậy rất khó có thể cưỡng lại!
"Vậy, vậy anh cũng không thể làm thế nếu không có sự cho phép của em." cô đỏ mặt nói lắp.
Cơ thể người đàn ông nóng như lò sưởi, vô cùng ấm áp và dễ chịu trong những đêm mùa đông.
Kha Mỹ Linh nói vậy nhưng cơ thể lại thành thật đặt tay chân lạnh ngắt lên người anh.
“Sao lạnh như vậy?” Tần Nguyên Cửu tự nhiên một tay ôm hai tay, một tay sưởi ấm chân cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-465.html.]
Bây giờ hai người thân mật như một đôi vợ chồng già, cả hai đều không cảm thấy không được tự nhiên chút nào.
Kha Mỹ Linh trộm ngắm anh.
Trùm phản diện đẹp trai, dáng người đẹp, năng lực tốt, tính tình tốt, cái gì cũng giỏi, nhưng ông trời bất công khiến số phận của anh nhấp nhô, nên một chàng trai tốt bụng lại biến thành một người lạnh lùng và ích kỷ.
Tuy Kha Mỹ Linh không cảm thấy loại người như vậy là xấu, nhưng cô biết Tần Nguyên Cửu trước mặt cô sẽ không bao giờ thờ ơ.
“Anh Cửu, anh cứ vẫn như vậy được không.” cô không nhịn được, nói.
“Hả?” Tần Nguyên Cửu khó hiểu hôn lên hai má mềm mại của cô.
“Chính là không cần thay đổi bất cứ thứ gì, có kế hoạch cho cuộc sống của mình, chân thành với gia đình và bạn bè, biết mình sẽ đi theo con đường nào trong tương lai và tiếp tục đối xử tốt với em.” Kha Mỹ Linh da mặt dày, cười nói.
“Được,” Tần Nguyên Cửu ôm cô chặt hơn, “Chỉ cần em không đẩy anh ra, anh sẽ luôn như vậy.”
Cảm giác an toàn do người đàn ông mang lại quá lớn, hơn nữa chăn bông ấm áp làm người ta thoải mái đến nỗi linh hồn như đang rong chơi trong suối nước nóng, không lâu sau Kha Mỹ Linh liền ngủ thiếp đi.
Lúc này, Kha Mỹ Linh mở mắt ra nhìn xung quanh, biết hiếm khi cô có được một giấc ngủ ngon, lại nằm mơ…
Không biết có phải là trùng hợp hay không, nhưng phần lớn thời điểm cô nằm mơ đều ở cùng Tần Nguyên Cửu.
Nhưng hiện tại tâm lý của cô đã rất bình thản, cô một lòng muốn mang đến cho Ứng Yến nhỏ những kỷ niệm ấm áp và hạnh phúc nhất để bù đắp tất cả những việc vô lương tâm mà cô đã làm với đại lão.
Đây là một phòng bệnh xa hoa, giống như một căn hộ có hai phòng ngủ, hai phòng khách, một bếp và một phòng tắm, Kha Mỹ Linh không có ý định chiêm ngưỡng những thứ này.
Cô đã nhìn thấy rất nhiều ở kiếp trước, cùng lắm chỉ hoài niệm và cảm khái một chút.
Sắc mặt Kha Mỹ Linh căng chặt, cô nhìn quanh tìm kiếm thân ảnh Ứng Yến nhỏ.