Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 552
Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:49:40
Lượt xem: 85
Tìm thấy lớp trưởng, cô cười thương lượng với anh ta: “Lớp trưởng, tôi có thể cứ cách một ngày mới chạy một lần không?”
Không có áp lực từ viện trưởng và cô Triệu như lúc trước, quyền hạn của lớp trưởng cũng lớn hơn nhiều.
“Bạn họ Kha, không phải tôi không cho cậu xin nghỉ mà là cậu phải có một lý do hợp lý, nếu không các bạn học khác sẽ không phục, ai cũng đòi nghỉ thì phải làm sao?” Lớp trưởng hơi khó xử.
“Lớp trưởng, không phải tôi làm trong đài phát thanh trường sao? Bắt đầu từ tuần sau, tôi phải phát thanh vào sáng sớm, chiếm mất một chút thời gian chạy buổi sáng để kéo dài thời gian phát thanh, bổ sung thêm nội dung ngoại ngữ và tính thực dụng của nó.
Vừa hay lúc mọi người chạy bộ buổi sáng đều có thể vừa nghe vừa chạy...”
Lớp trưởng nghĩ một lát: “Vậy được, tôi sẽ nói với giảng viên hướng dẫn trước một tiếng, vấn đề này cũng không lớn lắm.”
“Cảm ơn cậu nhé.” Kha Mỹ Linh cười nói.
“Nên làm mà, ngoại ngữ của bạn học Kha rất tốt, có thể dẫn dắt mọi người cùng tiến bộ là điều đáng được kính phục và duy trì.” Đúng lúc lớp trưởng là thành viên mới trong ban văn hóa và thể thao của hội sinh viên. Anh ta thích hát, thích múa, tố chất cũng không tệ, rất dễ dàng hòa nhập.
Trong hội liên hoan tân sinh viên, Kha Mỹ Linh giúp mọi người che giấu sơ sót, từ đó giúp mọi người thoát khỏi nguy cơ bị trừ hoặc là chỉ được cộng thêm một chút học phần, cô là ân nhân của mọi người.
Vì thế tên cũng như sự tích của cô đã được dán trên bảng thông báo của ban văn hóa và thể thao, lại còn là tờ giấy đỏ duy nhất để sau này mọi người gặp được cô thì phải tạo điều kiện giúp.
Bây giờ Kha Mỹ Linh rất quan tâm đến chuyện của hội học sinh, đài phát thanh và câu lạc bộ.
Lúc đi học, cô dùng một nửa thần thức vào không gian học tập, tu luyện, làm việc, hiệu suất so với trước đây chỉ làm việc và buổi tối còn cao hơn. Thời gian rảnh rỗi cô lo liệu chuyện của câu lạc bộ, đến tối mới có thể thoải mái ôm gối ôm hình người Tần Nguyên Cửu ngủ một giấc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-552.html.]
Kha Mỹ Linh làm bất kỳ chuyện gì, ngoại trừ đơn thuần là khiến bản thân vui vẻ ra thì đều có mục đích cả.
Ví dụ như những câu lạc bộ mà cô tham gia, bất kể là tình nguyện viên, Hiệp hội Ngoại ngữ hay đài phát thanh đều là công việc lo liệu có thể phục vụ mọi người, thu về điểm hòa bình.
Cũng không biết đến lúc nào cô mới gặp được nhiệm vụ phụ tuyến đây, còn bây giờ, cô chỉ cần làm chút chuyện có ảnh hưởng thôi là điểm hòa bình sẽ tăng lên theo hàng đơn vị.
Mặc dù tăng ít nhưng nếu như số lượng tăng nhiều thì nó cũng là con số rất khả quan.
Giống như bán đồ nho nhỏ, giá cả rẻ, lợi nhuận thấp nhưng nếu bán với số lượng nhiều thì cũng đủ để trở thành phú ông một vùng.
Đại khái là giống như lúc ở trường lên mạng mua đồ rồi bóc hàng chuyển phát nhanh, lúc nào cũng có từ giấy hoàn tiền khi đánh giá tốt, dù chỉ hai, ba đồng thôi cô với bạn cùng phòng đều không chê ít, lúc nào cũng cần cù nhặt về.
Lại ví dụ như canh trong nhóm để giành được lì xì vài đồng, vài hào, vài xu...
Nhìn thấy điểm hòa bình chậm rãi tăng lên cũng là chuyện khiến người ta thoải mái, muốn ngừng mà không được.
Chữa trị rất tốt cho người mắc chứng cưỡng chế.
Trưa nào Kha Mỹ Linh cũng tới phòng phát thanh đài truyền hình quan sát, thời gian còn lại thì nghe phát thanh, rất nhanh cô đã quen với phong cách của mọi người, cũng biết rõ bản thân nên làm thế nào để sửa chữa.
Buổi sáng, sau khi chạy xong cô cùng bạn học tới bảng thông báo tuyên truyền cho góc ngoại ngữ và hùng biện ngoại ngữ.
Cô nổi tiếng, ngoại hình xinh đẹp, vừa năng động vừa phá cách, rực rỡ nên đã thu hút một làn sóng sinh viên dừng chân lại.
“Bạn học, góc ngoại ngữ chỉ mở một, hai tiếng và chiều ngày thứ bảy thôi, có thể giúp chúng tôi thay đổi được bao nhiêu chứ?”