Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 619
Cập nhật lúc: 2024-06-16 23:28:41
Lượt xem: 66
“ y da, có thể nói chuyện.” Bánh bao nhỏ và Kiều Kiều đều kinh ngạc, chúng nó vui mừng đến mức nếu không bị cha mẹ chặn lại thì có lẽ đã ngã xuống mép xe.
“Chẳng lẽ cái miệng rộng của cậu chỉ biết ăn cơm, không biết nói chuyện à?” Vọng Đế Xuất cười ha ha nói.
Bọn trẻ không hề xấu hổ khi bị chế giễu, chúng thấy mới lạ và tiếp tục nói.
Vọng Đế Xuất này đã kìm nén mấy trăm năm, đột nhiên mở khoá biến hình con vẹt, có thể nói chuyện thoải mái, thế là cuộc trò chuyện vĩnh viễn không kết thúc, bọn trẻ đang trò chuyện sôi nổi, dù nó lặng im nhưng vẫn có vẻ đáng yêu kiêu ngạo.
Chỉ có Tiểu Quỷ Vương biến thành quạ nhìn chằm chằm vào bóng ma, đột nhiên nó dùng âm thanh mà người thường không nghe thấy hỏi: “Cô là ai? Tại sao cô lại đến đây?”
Bóng ma kia rụt rè thò đầu ra từ bên cạnh Lư Hướng Kình, sau đó nhìn trái nhìn phải, chỉ vào mũi nó: “Tôi?”
“Không phải cô thì ai vào đây?” Tiểu Quỷ Vương khẽ nói, từ từ chải từng sợi lông của mình.
“Nhìn dáng vẻ này, chắc cô lang bạt ở nhân gian lâu rồi nhỉ? Không bao lâu nữa ý thức cuối cùng của cô sẽ tiêu tan thôi.”
Bóng ma kia nghiêng đầu, nhìn về phía người đàn ông đầy đau thương hoài niệm: “Anh ấy luyến tiếc tôi, mà tôi cũng lưu luyến không muốn đi.”
“Có chuyện gì mà phải luyến tiếc? Uống canh Mạnh Bà rồi thì ai còn nhớ ai nữa? Đâu thể giữ mãi chuyện cũ cả đời? Bao nhiêu người muốn đầu thai, thoát khỏi khó khăn hiện tại, chỉ có cô không vượt qua được bản thân!” Tiểu Quỷ Vương có hơi tức giận! Với nó, không đúng, lẽ ra theo quan điểm của chúng nó, có thể đầu thai đàng hoàng là một điều hạnh phúc.
Không giống như chúng nó bị người ác dùng thù hận để trói buộc tra tấn, không có một ngày nào yên ổn.
Bóng ma cười khẽ: “Cậu còn nhỏ không hiểu đâu, nhân sinh giống như một dải lụa màu tràn đầy sắc màu, tình yêu chính là màu đỏ nóng rực nhất, nhưng với nhiều người đó là màu duy nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-619.html.]
Mọi tình cảm của anh ấy đều đã nguội lạnh từ khi tôi qua đời, cho nên sự nhiệt huyết còn lại anh ấy đều dành cho quốc gia.”
“Chuyện này không tốt sao.” Tiểu Quỷ Vương hơi rướn cổ: “Làm người phải có mục tiêu theo đuổi, bảo vệ quốc gia mới là mục tiêu cuối cùng của người đàn ông, còn tình yêu phụ nữ dông dài chỉ đem lại phiền toái!”
Nghe mấy lời như ông cụ non của nó, bóng ma cũng không sợ hãi như ban nãy nữa, rõ ràng chúng nó tới đây là có nguyên do, nói không chừng có liên quan đến vợ của lão đại.
“Đàn ông có chí hướng rộng lớn đương nhiên là tốt, nhưng ai mà chẳng là người? Ai chẳng muốn có gia đình nhỏ?
Khi người khác nghỉ phép thì anh ấy đi đâu? Vợ con người ta chăn ấm nệm êm, anh ấy lại có cảm nghĩ thế nào? Lễ tết năm mới, anh ấy vẫn làm việc, nhìn nhà người khác hoà thuận vui vẻ? Họ càng cứng rắn, càng muốn lấy gia đình làm chỗ dựa vững chắc!
Đời người dù sao cũng phải trọn vẹn, người khác đều cưới vợ sinh con, anh ấy đâu thể thiếu được?”
Tiểu Quỷ Vương nghiêng đầu suy nghĩ, quản thực là như vậy.
Cái khác nó không hiểu nhưng mỗi người đều có việc để làm, chỉ có Lư Hướng Kình là không, chuyện này hơi sai sai.
Nó nhìn về phía Kha Mỹ Linh: “Linh Bảo Nhi…”
Kha Mỹ Linh bên này đang lắng nghe Trịnh Thiến Thiến giới thiệu về quân đội, nói về gia đình của họ, những người đang hỗ trợ quân đội từ nhiều nơi khác nhau, sẽ sống trong tòa nhà ống mới bỏ trống.
Quân đồn trú ở vùng núi, liên tục được xây dựng cơ sở hạ tầng, đây là đơn vị có quy mô lớn được tổ chức đặc biệt phê duyệt, do địa hình, môi trường, diện tích và các khía cạnh khác nên đặc biệt thích hợp cho các đội huấn luyện nên có kế hoạch đóng quân lâu dài.
Khu gia đình cũng đang được mở rộng, từ tòa nhà ống ban đầu thành một sân nhỏ, rồi đến một tòa nhà nhỏ.