Ta Cùng Tỷ Tỷ Hoán Đổi Phu Quân - P3
Cập nhật lúc: 2024-10-28 20:57:11
Lượt xem: 2,836
4
Ta trông ngóng mỏi mòn, thỉnh thoảng lại nhìn xuống lầu.
Cuối cùng, khi sự kiên nhẫn của ta sắp cạn kiệt thì cũng nhìn thấy bóng dáng tỷ tỷ.
"Tỷ tỷ của ta ơi! Sao tỷ đến muộn vậy?" Nếu tỷ tỷ còn không đến, có lẽ ta đã xách đao xông đến phủ Lục hoàng tử rồi.
Tỷ tỷ gõ nhẹ lên trán ta: "Nhìn cái bộ dạng sốt ruột của muội kìa! Vừa ra khỏi cửa xe ngựa đã bị hỏng, xa phu phải quay về phủ lấy xe khác. Sao rồi, muội vẫn ổn chứ?"
"Không ổn."
Ta kể lại chuyện mấy ngày nay cho tỷ tỷ nghe, tỷ tỷ cũng rất ngạc nhiên, nhưng nàng cũng không hiểu đầu đuôi câu chuyện.
"Vậy tiếp theo phải làm sao?"
Ta suy nghĩ một chút, nhìn tỷ tỷ nghiêm túc: "Tỷ và Lục hoàng tử thế nào rồi? Hay là chúng ta đổi lại đi, nếu Thái tử điện hạ vẫn như vậy, ta nghĩ chàng hẳn là có ý với tỷ. Vậy còn tỷ? Tỷ sẽ chọn như thế nào?"
Tỷ tỷ trầm ngâm một lúc, nói: "Ta và Lục hoàng tử cũng giống như các muội trước đây thôi. Còn ta đối với chàng ấy, đúng là có chút hảo cảm, nhưng hiện tại chúng ta phải làm rõ chuyện của Thái tử điện hạ đã."
"Vất vả cho tỷ tỷ rồi."
Tỷ tỷ cười tinh nghịch, nói đùa: "Nhỡ đâu Thái tử điện hạ phát hiện ra là muội, vừa hay lại có ý với muội thì sao?"
Ta xua tay, lập tức phủ nhận: "Sao có thể chứ?"
"Tối nay về chúng ta sẽ đổi lại, mấy hôm nữa là tiệc Trung thu, nhưng trong cung người đông mắt tạp, nếu không có gì thay đổi lớn thì chúng ta hẹn gặp lại ở đây nhé!"
Ta gật đầu đồng ý.
Trước khi đi, ta kéo tỷ tỷ đang định ra khỏi cửa lại, chỉ vào bộ y phục trên người nàng: "Tỷ tỷ, chúng ta phải đổi y phục lại."
Tỷ tỷ nhìn ta sững sờ, có chút bất lực: "Thái tử điện hạ quả thật là tinh mắt!"
...
Thay bộ y phục của tỷ tỷ, ta thản nhiên trở về phủ Lục hoàng tử.
Ai ngờ vừa vào cửa đã được thông báo, Lục hoàng tử đang đợi ta.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Chuyện gì vậy? Hai huynh đệ này sao đều thích canh lúc người ta về phủ rồi bắt gặp vậy?
Nhưng phải nói, nữ nhi nhà họ Thẩm chúng ta thật sự là gan to bằng trời, chuyện khi quân phạm thượng, làm càn làm bậy như thế này mà làm là mặt không đổi sắc tim không đập.
Ngày nào đó chơi dại là thật sự tiêu đời.
Thái tử điện hạ ơi! Tỷ tỷ ta về rồi đó, nếu có gì bất mãn thì đừng trách ta nha!
"Lục điện hạ tìm thiếp thân có chuyện gì sao?" Đang miên man suy nghĩ thì đã đến sân của Lục hoàng tử, ta thu hồi tâm trí hành lễ với hắn.
"A Uyển và tỷ tỷ thật sự là tình cảm sâu đậm a!"
Ta ngẩng đầu nhìn lên, sao ta cảm thấy trong mắt Lục hoàng tử có chút oán trách vậy?
Hơn nữa, A Uyển?
Đây chính là sự khác biệt không mấy rõ ràng mà tỷ tỷ nói sao?
Được rồi, chơi như vậy đúng không!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ta-cung-ty-ty-hoan-doi-phu-quan/p3.html.]
Ta tiến lại gần Lục hoàng tử, cúi đầu nhìn thẳng vào hắn, trong đôi mắt đen láy sáng ngời của hắn ta nhìn thấy chính mình, sững người một lúc rồi cười nói: "Điện hạ ghen rồi sao? Nhưng đó không phải ai khác, là tỷ tỷ của ta đấy!"
Ta đột nhiên đến gần khiến Lục hoàng tử đỏ mặt, hắn lảng tránh ánh mắt, lúng túng nói: "Ta... Ta mới không ghen, nói chuyện thì nói chuyện, nàng lại gần như vậy làm gì?"
Ồ, hóa ra là một chàng trai ngây thơ!
Chắc là đã có tiến triển với tỷ tỷ, nhưng cũng chưa từng đến gần như vậy đâu nhỉ.
Ta che miệng cười, lại tiến sát thêm một chút: "Vậy điện hạ có thích A Uyển như thế này không?"
"Khụ khụ khụ... A Uyển hẳn là cũng mệt rồi, nàng đi nghỉ ngơi đi, đến giờ dùng bữa tối ta sẽ gọi nàng." Lục hoàng tử đang uống trà, nghe vậy suýt nữa thì sặc, cũng chính lúc này ta mới thấy cổ hắn cũng ửng đỏ.
Thấy vậy ta cũng không dám trêu chọc hắn nữa, gật đầu đáp ứng rồi lui ra.
Vừa ra khỏi cửa, sắc mặt ta liền thay đổi, xem ra Lục hoàng tử cũng không phải là vô tình.
Nhưng tình ý này là dành cho ta? Hay là dành cho tỷ tỷ đang mang thân phận của ta?
Lục hoàng tử chưa chắc đã biết chuyện ta và tỷ tỷ đổi thân phận, nói không chừng chút tình ý này cuối cùng cũng chỉ là câu nệ.
Mấy ngày tiếp theo, ta cố ý vô tình tránh mặt Lục hoàng tử vài lần, rồi giả bệnh.
"A Uyển sao lại bệnh rồi? Có khỏe không?" Nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Lục hoàng tử, ta im lặng.
Ban đầu còn tưởng rằng sau khi ta tránh mặt hắn vài lần, hắn cũng sẽ bình tĩnh lại một chút, ta giả bệnh vừa hay có thể tránh được việc gặp mặt.
Ai ngờ nghe nói ta bệnh lại sốt sắng đến vậy.
Không biết có phải vì Lục hoàng tử quá lo lắng hay không mà Thái tử và tỷ tỷ cũng biết chuyện, muốn đến thăm ta.
Tỷ tỷ đến thăm ta là chuyện đương nhiên, nhưng Thái tử điện hạ thì sao?
Là xuất phát từ hảo ý, cùng tỷ tỷ đến đây thôi đúng không?
Khi tỷ tỷ đến, ta mặt mày tái nhợt, vô lực dựa vào đầu giường, quả thực có vài phần giống người bệnh.
"Tham kiến Thái tử điện hạ, Thái tử phi! Thiếp thân thất lễ rồi!"
Thái tử thần sắc tự nhiên, không để tâm: "Không sao."
"A Uyển muội muội khỏe không?" Tỷ tỷ ngồi bên giường, lo lắng nắm lấy tay ta.
Ta cười với tỷ tỷ: "Khiến tỷ tỷ lo lắng rồi, muội không sao, nghỉ ngơi cho tốt là được."
"Hoàng huynh huynh nói xem, Thái tử phi và Lục hoàng tử phi thật sự rất giống nhau, ngồi ở đây ta suýt nữa không phân biệt được ai với ai." Lục hoàng tử vỗ vai Thái tử, cười nói.
Ta và tỷ tỷ cứng đờ người, đồng loạt nhìn về phía Thái tử.
Cứu mạng!
Thái tử liếc nhìn chúng ta, ánh mắt khó hiểu: "Quả thực khó phân biệt."
May mà Thái tử không nói gì thêm, ta và tỷ tỷ thở phào nhẹ nhõm.
Vì Thái tử và Lục hoàng tử đều có mặt, ta và tỷ tỷ cũng không tiện nói gì, bọn họ cũng không ở lại lâu rồi quay về.
Dưới sự "chăm sóc tận tình" của Lục hoàng tử, ta rất nhanh đã khỏe mạnh trở lại.
Ngày vào cung dự tiệc Trung thu cũng nhanh chóng đến.